Trăng sầu rơi rụng bến sông
TRE …đan thành lũy đầu thôn
GIÀ…thì đã có măng non đâm trồi
NÍU…chặt tình nghĩa bao đời
MẢNH …mai nhưng mãi cả đời sắt son.
TRĂNG….kia lúc trước chưa tròn
CONG…cong khuyết nửa héo hon nhớ chàng
LỠ …chân chậm chuyến đò ngang
RƠI …rơi lệ ngọc tình lang rời bờ.
BẾN ….xưa em ngóng em chờ
NƯỚC …ròng thì cứ lững lờ chảy xuôi
PHẢI…chăng duyên phận do trời
LÒNG…em khắc khoải hỏi người biết chăng.
GIÓ…ơi nhờ chuyển tới chàng
THU …này em lại lỡ làng phòng không
TRE GIÀ NÍU MẢNH TRĂNG CONG
LỠ RƠI BẾN NƯỚC PHẢI LÒNG GIÓ THU.
Tác giả: Phạm Thanh Dương