Tiếng thở dài!
Tỉnh dậy, lá vàng rơi chốn ngõ
Mùa thu chợt đến từ bao giờ?
Ta sống xô bồ quên năm tháng
Quên cả mùa thu, quên ước mơ
Cuộc đời mấy chốc mà trôi qua
Như một giấc mộng đêm năm nào
Luân hồi trả nghiệp bao đau khổ
Buồn vui trải mãi đến kiếp nào?
Gió thổi, khiến lòng ta se lại
Đời người cực khổ là vì ai?
Trong mê ở nơi tình nhân thế
Tự hỏi trời xanh tiếng thở dài!
Tác giả: Nam Minh