Tiên tri Moses
Moses là một tiên tri và là người lãnh đạo dân Do Thái nổi tiếng trong kinh Thánh. Ông được sinh ra trong thời kỳ khó khăn của Israel cổ đại. Khi ấy, người dân bị bắt làm nô lệ ở Ai Cập, và dân số ngày càng tăng của họ khiến vua Ai Cập lo ngại đến mức ra lệnh cho quân lính đi đến từng nhà để ra tay với hết tất cả các bé trai Do Thái mới sinh. Mẹ của Moses đã cứu con mình bằng cách đặt ông trong một chiếc giỏ sậy rồi thả xuống sông Nile.
Cho đến lúc nó trôi gần cung điện thì con gái của Pharaon đã nghe thấy tiếng Moses khóc, bà nhờ người hầu kéo lên, và từ đó nhận ông làm con nuôi. Nhưng do thời gian đầu không thể chăm sóc tốt cho Moses nên bà đã thuê một phụ nữ Do Thái làm công việc này, người này tình cờ lại là mẹ của ông. Đến khi Moses cai sữa, con gái của Pharaon đã nuôi nấng ông trong cung điện được bao quanh bởi tất cả những xa hoa của Ai Cập. Lúc trở thành thanh niên, Moses vì lỡ ra tay với một người Ai Cập đang đánh đập một nô lệ Do Thái nên buộc phải bỏ trốn khỏi nơi đó. Đức Chúa Trời đã hiện ra với ông trong bụi gai đang cháy trên đường và bảo rằng ông phải quay trở lại Ai Cập để giải phóng dân Do Thái khỏi cảnh nô lệ. Và với sự giúp đỡ từ Chúa, Moses đã thành công trong sứ mệnh ấy, đưa dân Do Thái an toàn đến núi Sinai. Tại đây, Đức Chúa Trời ban Luật pháp cho ông, trong đó có Mười Điều Răn - là những luật lệ mà Ngài ban cho dân mình. Cuối cùng, Moses dẫn họ đến rìa Đất Hứa (Canaan cổ đại; sau này là Israel) - nơi ông qua đời ở tuổi 120.
Lễ Vượt Qua được người Công giáo cử hành hàng năm chính là kỷ niệm việc dân Do Thái thoát khỏi kiếp nô lệ. Trong khi Abraham được xem là tộc trưởng đầu tiên của người Israel thì Moses là nhà tiên tri đã biến Do Thái giáo thành một truyền thống tôn giáo và được tôn kính như một người thầy vĩ đại nhất.