Thánh Hildegard của Bingen
Thánh Hildegard của Bingen là một nữ tu viện trưởng người Đức và học giả dòng Benedictines. Bà hoạt động với tư cách là một nhà văn, triết gia, nhà thần bí, đồng thời là người hành nghề y học trong thời trung cổ. Bên cạnh đó, Hildegard còn là một trong những nhà soạn nhạc Thánh ca nổi tiếng nhất, có nhiều bài được ghi âm nhiều nhất trong lịch sử hiện đại. Bà đã được một số học giả coi là người sáng lập ra lịch sử tự nhiên khoa học ở Đức.
Khi còn nhỏ, Hildegard đã trải nghiệm những linh ảnh thiên đường, trong đó bà gặp Thiên Chúa qua các giác quan của mình. Tu viện tại Disibodenberg đã bầu bà làm Mẹ Bề Trên vào năm 1136. Tuy nhiên, Hildegard muốn bản thân được tự do nhiều hơn cùng với các nữ tu của mình nên đã yêu cầu sự cho phép họ được chuyển đến Rupertsberg. Dù tu viện trưởng từ chối đề nghị của bà, nhưng bà đã nhận được sự chấp thuận từ tổng giám mục Henry I. Chỉ khi Hildegard mắc một căn bệnh khiến bà bị liệt và không thể rời khỏi giường, thì quyết định cấp tu viện riêng cho các nữ tu mới được thực hiện. Hildegard cùng khoảng 20 nữ tu khác đã được chuyển đến tu viện Thánh Rupertsberg. Năm 1165, bà bắt đầu thành lập tu viện thứ hai tại Eibingen.
Thánh Hildegard của Bingen qua đời vào năm 1179. Mặc dù lịch sử phong Thánh chính thức của bà rất phức tạp nhưng lịch khu vực của giáo hội Công giáo La Mã đã liệt kê bà là một vị Thánh trong nhiều thế kỷ. Vào ngày 10 tháng 5 năm 2012, Giáo hoàng Benedict XVI đã mở rộng việc tôn sùng phụng vụ Thánh Hildegard cho toàn thể giáo hội Công giáo. Vào ngày 7 tháng 10 năm 2012, Ngài đã vinh danh bà là “tiến sĩ hội Thánh” để công nhận cuộc sống thánh thiện và sự độc đáo trong lời giảng dạy của bà.