Tản mạn tháng Chạp
Thời gian đang nhích dần đến những ngày cuối của năm, đất trời đang chuyển mình chuẩn bị bước qua thềm năm cũ. Lòng người xốn xang như chuyến tàu cuối sắp rời ga, nửa chừng hân hoan, nửa chừng bịn rịn trước khoảnh khắc giao thời. Tháng Chạp về đan cài trong ta biết bao niềm xúc cảm...
Tháng Chạp về, ta đưa tay vẫy chào cái lạnh lẽo của mùa đông, mở ô cửa sổ nhìn ra hiên nhà, ta ngỡ ngàng với một khoảng sân bừng nắng. Một nụ cười dịu nhẹ của tháng Chạp chào ta bằng những nụ mai vàng chúm chím, vạt hoa vạn thọ má trồng giờ đã lòe xòe bung cánh đưa hương, cúc vàng, cúc tím đung đưa theo từng cơn gió đỏng đảnh của những ngày cuối năm như thắp lên những gam màu tươi mới. Ta bước ra vườn, bắt gặp nụ tầm xuân vươn mình trong nắng ấm, vậy là xuân đã về với trăm hoa, với lòng người hân hoan, rạo rực một niềm tin về một năm mới an lành, hạnh phúc.
Tháng Chạp, ta trải rộng lòng mình theo từng cơn gió đương xuân lãng đãng theo những dòng sông trĩu nặng phù sa, những cánh đồng xanh xanh màu mạ. Vậy là mùa cấy dặm đã xong, tiếng cười nói của bao người phụ nữ thôn quê lại rộn ràng trong gian bếp với dưa cà, dưa kiệu, mứt dừa, mứt chuối... Ta thấy dáng bà, dáng mẹ lom khom gom những tàn lá vừa rụng sau hè để nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ. Ngoài sào có những chiếc mền, áo gối nằm ngoan hứng những tia nắng vàng thơm phức.
Ngày, đêm tháng Chạp như gõ nhịp nhanh hơn vào những phiên chợ cuối năm đông vui và rộn rã khi những trái dưa hấu to tròn, thẩm xanh đã được chất tầng tầng ở chợ; mùi bánh mứt, trầu cau, hoa quả thơm lừng, mùi hương trầm bảng lảng, mùi quần áo mới, mùi mực tàu trên những câu đối đầu năm… tất cả hòa quyện thành hương thơm tết Việt. Thứ hương thơm ấy, nuôi lớn bao tâm hồn trẻ nhỏ, ấm áp bao tuổi già và mùi hương ấy trở thành nỗi nhớ nhà diết da của bao người con xa xứ. Bởi vậy ta mới thấy một tháng Chạp tươi vui, rộn ràng, nhưng cũng đầy ưu tư với bao nỗi niềm tâm sự. Tháng Chạp thương bước chân ai còn đang chơi vơi, lạc lõng giữa con phố đông người. Một chiều tháng Chạp, khi nhịp thời gian gần kề chạm vào những thanh phách cuối, thoang thoảng là mùi đậu xanh, nếp mới cùng với thịt heo, sẽ còn ai đó tan ca trong nỗi vội vàng đón chuyến xe cuối. Tay khệ nệ xách mang bao thứ đồ đã chuẩn bị từ lâu để làm quà cho đám trẻ quê nghèo, cho họ hàng cô bác gần xa. Chiếc xe cuối cùng đi trong đêm xuân nghe sương réo rắt có đuổi kịp nhịp thời gian để ai đó được vui vầy với gia đình bên giờ phút đầu năm.
Tháng Chạp về, dỗ dành những muộn phiền của đời ta ngủ ngoan vào những ngày năm cũ để dang rộng đôi tay hứng trọn niềm tin yêu giữa một mùa long lanh như mắt biếc…
Cẩm Thi