Quan họ sông Thương
Em nằm giữa sông Cầu, sông Lục
Anh xuôi thuyền thương quá, gọi sông Thương
Mấy ngàn năm sông chảy dọc vô thường
Anh trở lại ắp một dòng Quan họ
Dải yếm xanh buộc người ơi người ở
Nón ba tầm lúng liếng cả trời sao
Thiên đường xanh nào phải ở trên cao
Vườn địa đàng Phương Đông xoè rẻ quạt
Anh đắm đuối trôi trong lời em hát
Trời Bắc Giang nghiêng xuống tháp Effel
Tàu điện Hồ Gươm sống lại tiếng leng keng
Cả thế giới cùng nhập hồn quê kiểng
Gái Quan Họ mắt dao cau lúng liếng
Tóc quấn khăn mỏ quạ áo tứ thân
Giọng hát em như dòng nước trong ngần
Anh tắm gội tâm hồn người lữ thứ
Những điệu hát đưa ta về quá khứ
Những lời ca rủ nhau tới tương lai
Đêm sông Thương thơm thoảng vị hoa nhài
Nghe trời đất bỗng hoá thành huyền thoại
Anh đến. Anh đi. Sông Thương ở lại
Sông níu áo anh từng sợi mưa mềm
Câu Quan Họ Sông Thương giờ xa ngái
Vẫn ngọt ngào sóng sánh hát môi em…
Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo