Phan Rang
Nếu anh hỏi quê hương nào đẹp nhất
Em trả lời rằng quê ấy Phan Rang
Có biển xanh cát trắng, gió đại ngàn
BÃI NINH CHỮ như liềm cong mềm mại
Bình minh tỏa tím hồng bên HANG RÁI
Mây soi mình trên làn nước trong xanh
Những rong rêu và màu đá tạo thành
Cảnh sơn thủy như bức tranh kỳ ảo
Đường họa tiết với công trình độc đáo
Những THÁP CHÀM trầm mặc đứng ngàn năm
Pô Klong lưu lại chốn dương trần
Mùa lễ hội, điệu Biyen (1) tín ngưỡng
VƯỜN NÚI CHÚA có nhiều loài linh trưởng
Khỉ đuôi dài, beo lửa, gấu, sơn dương
Vách đá treo hồ nước tựa thiên đường
Nhiều thực vật, được ghi vào sách đỏ
GỐM BẦU TRÚC, với chiều dài tuổi thọ
Đứng lâu đời bậc nhất phía Đông nam
Cô gái Chiêm yêu đắp tượng, hay làm
Đẹp nét vẽ xứ Chăm Pa huyền bí
BIỂN CÀ NÁ trên cung đường thiên lý
Sóng lao xao ca hát dưới chân đồi
Nắng trải vàng lên các đảo ngoài khơi
Chỗ trú ngụ của nhiều loài chim biển
NHO BA MỌI, tên khu vườn nổi tiếng
Rượu bồ đào chiêu đải khách muôn phương
Mùi hương thơm lan tỏa suốt dọc đường
Buổi thăm viếng khi về còn nhớ mãi
Ngành du mục CỪU AN HÒA Ninh Hải
Hàng ngàn con vàng rực cả thảo nguyên
Phút thả mình trong thế giới bình yên
Ta cứ ngỡ…nhà giả kim (2) huyền thoại
MUỐI PHƯƠNG CỰU đàn hải âu bay mỏi
Trên cánh đồng lớn nhất của miền Trung
Người diêm dân cần mẫn đến khôn cùng
Tạo nên nét đặc thù riêng Ninh Thuận
Đường uốn lượn như Tây Thi múa lụa
BIỂN VĨNH HY tô điểm một góc trời
Rặng san hô nhiều tôm, cá đang bơi
Nơi đáy bể như Thủy cung kỳ ảo
MŨI DINH đứng dưới trời đêm chỉ bảo
Giúp ghe thuyền trên hải lộ bình yên
Biển quê em sóng lặn, nước trôi hiền
Mang hình ảnh ngư dân vùng Ninh Thuận
PHAN RANG đẹp như lòng người thánh thiện
Mời anh về mình chép khúc du ca
Cho âm đàn tiếng hát mãi vang xa
Đẹp thi vị như thơ em miêu tả.
Tác giả: Thiên Lý