Mùa đàn bà
Thơ: Bùi Minh Huế
Mẹ vẫn kể với con về mùa đàn bà,
Vào tháng Ba khi hoa gạo nở.
Những bông hoa cánh bung rực rỡ,
Đỏ màu son quệt trên má môi hường.
Mùa đàn bà dậy lên một mùi hương,
Ngan ngát, mát loang hơn hương hoa bưởi.
Rạng rỡ, ngọt ngào trong nụ cười tươi rói,
Giấu vào vạt nắng tháng Ba.
Mùa nối mùa đi qua,
Mang theo bao ước mơ đàn bà đi mất.
Những ước mơ của đàn bà chân thật,
Bình dị, giản đơn được hạnh phúc bên chồng.
Đàn bà chẳng ước ao được ngắm sắc cầu vồng,
Sau bão giông dưới bầu trời xanh lung linh hoa nắng.
Mà chỉ cần được sẻ chia cay đắng,
Những niềm riêng, những vất vả đời thường.
Đàn bà đợi mùa về bằng khao khát nhớ thương,
Bằng những đêm trường trằn trọc ru hời mắt ngủ.
Bằng nghĩ suy ngày thường chẳng cũ
Cuộc sống sẽ ra sao? Ngày mai các con sẽ thế nào?
Mùa đàn bà đến trong nắng lao xao,
Theo những gót chân chênh chao trên đường vắng.
Mùa đàn bà về rồi đi trong yên lặng
Giấu những giọt lệ buồn vào sâu thẳm đêm đen...