Mai anh về Bạc Liêu
Mai anh về Bạc Liêu với em
Nhặt câu vọng cổ rớt bên thềm
Để tin có sóng dâng lên mắt
Gió mát từ môi…mát xuống đêm
Anh có về mà nghe lúa hát
Lời phù sa kể chuyện trăm năm
Biển hào phóng mặn mòi hạt muối
Đất bao dung ngọt mát hương tràm
Em bơi xuồng giữa mùa nước nổi
Nhớ câu ca…khoan vội lấy chồng
Sóng khẽ lắc mái dầm ấp úng
Bông lục bình tim tím triền sông
Anh hứa về Bạc Liêu nhớ nghen
Chỉ nghe tiếng “Dạ” đã thương liền
Chỉ nghe mưa nắng mà lưu luyến
Nghiêng cả tình sông…nghiêng cả em.
Tác giả: Gió Phương Nam