Luang Prabang, Lào
Luang Prabang được UNESCO công nhận là Di sản văn hoá thế giới vào năm 1995, nơi đây là một công trình kiến trúc kết hợp giữa tính truyền thống và đô thị hiện đại của Lào chịu ảnh hưởng bởi sự trị vì của thực dân Pháp trong những thế kỉ XIX, XX. Từ năm 1975, nó được xem là thủ đô Hoàng Gia, trung tâm của Vương quốc Lào, nhưng hiện nay, nó chỉ là một tỉnh lỵ của Lào. Luang Prabang nằm cách Viêng Chăn 425 km về phía Bắc, bên sông Mê Công. Dân số của huyện này khoảng 22.000 người. Đây thực sự là một công trình kiến trúc văn hóa độc đáo, là sự pha trộn giữa hai nền văn hóa độc đáo.
Để ngắm nhìn toàn cảnh Luang Prabang lịch sử, cũng như những khu vực tươi tốt xung quanh, bạn nhất định phải làm một chuyến leo Đồi Phousi. Chuyến đi bộ leo đồi này đòi hỏi bạn phải có chút sức bền, và vào buổi sáng, thời tiết mát mẻ hơn, các điểm dừng chân râm mát hơn và ít du khách hơn. Tuy nhiên, những du khách chờ đến tối có thể ngắm cảnh hoàng hôn tuyệt vời trên cả sông Mekong và sông Khan. Đỉnh đồi kỳ diệu này nằm ở độ cao 100 mét, và các nhiếp ảnh gia nên bắt đầu hành trình lên đồi vào khoảng 4 hoặc 5h chiều. Như vậy sẽ có đủ thời gian để ghé thăm chùa Wat Tham Phou Si ở nửa đường và chùa Wat Chom Si ở đỉnh đồi trước khi mặt trời lặn. Điều này cũng giúp du khách có thời gian để nghỉ ngơi sau khi leo hơn 300 bậc của hành trình này.
Được xây dựng bên bờ Sông Mekong để gia đình hoàng gia có thể tiếp đón khách quý, Cung Điện Hoàng Gia, được người dân địa phương gọi là Haw Kham, là một trong những di tích quý giá nhất của Luang Prabang. Lâu đài được xây dựng vào năm 1904 và là nơi ở của Quốc Vương Sisavang Vong cùng gia quyến. Nhân vật hoàng gia duy nhất khác từng sống ở đây là Thái Tử Savang Vatthana. Cung điện này được chuyển thành bảo tàng quốc gia sau chiến thắng của phe cộng sản trong cuộc Nội Chiến Lào năm 1975.