Lập dàn ý bài văn: Tả cảnh sông nước bài số 12
Top 12 trong Top 13 Dàn ý bài văn tả cảnh sông nước chi tiết nhất
Mở bài: Hình như người làng em khi đi xa, nghĩ về quê mình, đầu tiên đều nghĩ đến con sông quê.
Thân bài:
Tả cảnh bao quát
- Con sông không biết bắt nguồn từ những ngọn suối nào trên dãy Trường Sơn trùng điệp với những ngọn núi xanh biếc, xa xôi kia.
- Khi đi qua làng em, nó chảy êm ả, dịu dàng như để mọi người đủ thời gian để ngắm làn nước trong xanh của nó.
- Chỗ rộng nhất của nó khi qua làng cũng chỉ khoảng vài mét. Dòng sông như lặng đi trước cảnh đẹp của xóm làng.
- Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ. Đôi lúc từ trên ngọn tre cao vút, một chú cò trắng như vôi, mắt lim dim, giật mình nhìn thấy bóng mình soi trong đáy nước.
Tả cảnh chi tiết
- Ngay giữa làng em là con đường chạy thẳng xuống bờ sông, gặp bến đò.
- Người làng đi lên huyện lên tỉnh, qua làng khác đều theo con đường ấy mà đi, khiến cho bến đò lúc nào cũng đông người qua lại.
- Chúng em cũng ngày ngày qua bến đò ấy mà đến trường.
- Sáng nào, dòng sông cũng; xao động vì những chuyến đò qua lại.
- Mặt nước sông phẳng lặng cuộn lên những lớp sóng nhỏ dưới lưng đò
- Trên màu xanh biếc của nước sông và lá tre, nổi lên màu trắng của áo học trò, màu vàng của đám cây ô rô, cóc kẻ pha lẫn với màu đỏ rực của khăn quàng thiếu niên.
- Tiếng chuyện trò nghe râm ran vang vọng mãi đến đầu sông. Đó là những ngày rất đẹp trên con sông.
Lợi ích của con sông
- Gặp những ngày mưa lũ, con sông không êm ả đi qua làng.
- Nó mang dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu bọt, réo sôi và vội vã chảy đi như muốn đua nhanh sức mạnh dư thừa dó ra biển để tránh ngập lụt cho đồng ruộng, xóm làng.
- Trên bờ, những ngọn tre oằn oại cả thân mình như tuyệt vọng giục dòng nước chảy nhanh hơn.
Kết luận:
- Em vẫn tha thiết con sông quê mình bằng một tình yêu muôn thuở – tình quê hương.