Đản sinh tại vườn Lâm Tỳ Ni
Theo tục lệ thời đó, hoàng hậu Ma Da sẽ di chuyển về nhà mẹ đẻ để sinh nở. Đó là một ngày trăng tròn theo lịch Ấn Độ. Khi dừng chân để nghỉ ngơi tại vườn Lâm Tỳ Ni, bà bất chợt trở dạ và thế là hoàng tử vương quốc Ca Tỳ La Vệ đã hạ sinh đến cõi trần một cách nhẹ nhàng. Tất Đạt Đa sinh vào ngày trăng tròn tháng Vesak, tương ứng với tháng năm thường lịch, năm 624 trước công nguyên dưới gốc cây Vô Ưu tại vườn Lâm Tỳ Ni, nước Nê-pan (Nepal) ngày nay.
Một cơn mưa nhẹ sau đó đã gội rửa cho cả người mẹ và đứa trẻ. Cùng ngày đó, bảy sinh mệnh khác cũng được xuất sinh, lần lượt là cây bồ đề, công chúa Da Du Đà La, con ngựa Kiền Trắc, người đánh xe ngựa Xa Nặc, con voi (người bạn thời thơ ấu của hoàng tử), và bảy kho báu vô chủ.
Theo Kinh A-hàm - kệ Đản Sinh thuyết rằng Hoàng hậu Ma - da đứng mà sinh. Khi Thái tử giáng trần thì được 4 vị thuộc hàng chư thiên nâng đỡ, đặt Ngài trước hoàng hậu mà thưa: “Hoàng hậu hãy hoan hỷ, Hoàng hậu sanh một bậc vĩ nhân”. Lúc đó, Ngài đứng vững trên hai chân, bỗng nhiên từ dưới đất mọc lên một đóa sen Thất Bảo lớn như bánh xe để Ngài đứng lên trên,mở mắt hướng về phía Đông, mặt hướng phía Bắc, nhìn bốn phương rồi khoan thai bước đi bảy bước, hoa sen nở đón mỗi bước chân. Tay phải Ngài chỉ lên trời, tay kia chỉ xuống đất và ứng khẩu nói:"Thiên thượng, Thiên hạ duy ngã độc tôn Tam giới giai khổ - Ngã đương án chi” (Trên Trời và dưới trời chỉ có ta tôn quý; Ba cõi đầy khổ đau – Ta làm cho yên ổn) có nghĩa là trên trời, dưới thế tất cả chúng sinh ai ai cũng đều có chơn ngã là Phật tánh là Chơn Tâm mới thật, là duy nhất của ta.