Chạp

Tháng chạp trong kí ức tôi rất rét, tôi lớn lên, trời vẫn rét, thêm vào đó tôi cảm nhận rõ hơn sự tất bật của tháng giáp tết.

Sang tháng chạp trời thường rét đậm. Chiếc áo nhung tôi mặc thời thơ ấu mỗi lần giở ra lại thấy hơi ấm của nó. Chiếc áo ấy bố tôi mua cho tôi vào ngày rét lúc cái tết cận kề. Áo không đẹp và cầu kỳ như ý tôi nhưng vẹn nguyên tình cảm mà bố tôi gửi gắm. Tôi không giữ tấm áo nữa, màu sắc, chất vải và kiểu dáng chiếc áo luôn bên tôi. Trong cái nôn nao của tháng chạp, tôi luôn nhìn thấy sự ấm áp trong mỗi chiếc áo ấm mình mặc sau này. Tháng chạp tới gần! Bố tôi không còn có thể đi mua áo cho tôi được nữa. Sau hai lần tai biến, sức khỏe của bố tôi giảm đi nhanh chóng. Bố tôi không còn đi xe máy, phải chống gậy và uống thuốc thường xuyên. Sắp tới tháng chạp, tôi không muốn trời rét để diện áo ấm nữa. Trời càng lạnh bệnh tình của bố tôi có thể biến chứng nặng hơn.


Chạp với tôi là nỗi lo lắng, tất bật của mọi người trước ngày tết. Tôi chứng kiến bố mẹ tôi bận rộn cuối năm, lo cỗ, quà biếu cho người thân. Chiếc áo ấm luôn là ưu tiên hàng đầu khi bố mẹ tôi tặng quà cho bà nội, bà ngoại hay mấy chị em chúng tôi. Tháng chạp lạnh, bố mẹ tôi không muốn người thân phải chịu rét.

Chạp! Tháng chạp sầm sập tới, ngày còn đi học tôi mong mau được nghỉ tết sớm, kết thúc các giờ học nhiều áp lực thi đua với bạn bè. Tôi sẽ có đợt nghỉ dài, nghỉ ngơi và chuẩn bị tinh thần cho năm mới. Hồi sinh viên, qua mắt mọi người tôi biết không khí xuân gần kề. Đường phố sẽ thưa vắng đi khi các chuyến xe đưa sinh viên ngoại tỉnh, người đi làm, công tác xa ùn kín và chen nhau chỗ ngồi tại ga hoặc trên xe khách về quê ăn tết. Nhiều năm sau này, tôi không về tết sớm, tháng chạp ở phố ăn sâu vào tôi. Đó là cái hối hả của giao thông, cảnh ùn tắc, chờ đợi diễn ra trên các tuyến phố, sự đông đúc trong các siêu thị.


Cuối năm bao giờ cũng là bồn chồn của người đi làm, chế độ lương bổng, tiền thưởng tết để trở về gia đình và sắm tết. Đó còn là cái cập rập của công việc, mong hoàn thành sớm, làm thêm được các kế hoạch của cuộc sống. Tôi có những căng thẳng vào ngày này vì mọi việc ngừng lại, lo làm hài lòng người quản lý, đem về nhà vài thành quả công tác và đôi ba món quà tết từ thành phố về cho cha mẹ, anh chị em, cháu chắt.

Trời rét. Tôi đi trên con đường xa xôi mang theo thành phố phố ồn ào, sôi động. Màu sắc đủ các loại hàng hóa, trang trí trên đường phố, sự nhộn nhịp, vui tươi của phố bán hoa, cây cảnh như níu kéo tôi ở lại cùng phố phường. Tôi khó khăn rời bỏ nhịp sống đô thị trên mỗi chuyến xe về quê ăn tết. Tết quê im ắng và yên ả. Nhịp sống chậm lại. Ở quê, tết đến từ phiên chợ, chợ tết thường bắt đầu từ hai sáu cho tới chiều ba mươi. Người người đi sắm tết, hầu như có bao nhiêu người đều dồn vào phiên chợ tết. Chợ tết đông và xô đẩy nhưng điều đấy cho biết rằng mùa xuân sắp về.


Tấp nập những ngày tháng chạp là đây. Tôi mỏi tay vì nhiều thứ hàng phải mua trong phiên chợ, quên nhớ vì đủ các loại tiếng ồn, âm thanh dội tới, khó thư thả mua chọn cành hoa tết, tới chợ chiều phiên cuối chỉ để gặp bác bán rau quen mặt trong năm. Đông đúc, nhộn nhịp cùng với cảnh chen chúc, nhốn nháo, lộn xộn còn nghèo nàn là điều diễn ra vào phiên chợ tết của vùng quê tỉnh lẻ.

Tháng chạp, cơn gió rét, năm cũ như trôi nhanh, năm mới ào ạt tới. Càng ngày về cuối của tháng chạp, con người mới được thả mình ở phiên chợ nhưng lại cuống quýt, vội vàng hơn bao giờ hết để trong nhà có tết. Tâm lý ấy tôi gặp ở mẹ tôi, chính tôi và cả những người xung quanh. Khi ở phố thị, tôi biết nhiều gia đình mua sắm tết cả tháng trước đó, người thành phố vốn bận rộn, họ không để tới tận ngày tết mà lựa chọn giờ nghỉ những ngày vào tháng cuối năm mua sắm tết. Chính vì vậy, họ có khoảng thời gian cho mình cùng thú chơi hoa, mua đào tết. Tôi nhìn thấy điều ấy và cảm nhận bằng cảm giác, chợt thấy phố từ tốn, chậm rãi chứ không hề ồn ã, hối hả.

Tháng chạp tới gần rồi! Trời rét đậm. Thời gian chậm chạp trôi. Đồng hồ mà kim giây, kim phút, kim giờ chuyển dần về điểm cuối cùng và cũng bắt đầu năm mới đến. Tôi nghe cái lạnh thấm vào da thịt, sự cuống cuồng của sự sống. Tôi muốn níu kéo ngày tháng của năm cũ thật nhiều lại háo hức chờ tết đến. Tôi muốn làm nhiều việc, lại muốn đi trong tháng chạp cùng hoa và không khí tết. Tháng chạp năm xưa và bây giờ cồn cào trong tôi.


Không có tháng nào lại như tháng chạp, bận rộn và cũng không hiếm phút thảnh thơi. Nhịp đập thời gian, gió rét bên ngoài, chạp đang về!.


Tống Kim Thanh

Chạp
Chạp
Chạp
Chạp

xoivotv | 90phut | mitom tv1 | xem lại bóng đá | banthang | Xoilac tv | xem lại bóng đá | thevang tv | bong da truc tiep | bongdatructuyen | xemlai |