Bài văn tả chiếc nón
Chiếc nón là vật dụng hàng ngày được em yêu thích nhất.
Chiếc nón của em xinh xinh màu trắng ngà láng bóng, lá này xếp chéo lên lá kia đều được kết với nhau bằng những đường tơ trắng. Thân nón hình chóp. Miệng nón tròn vành vạnh và loe ra. Giữa nón nổi bật chiếc quai bằng lụa hồng, hai đầu kết hai cái nơ nhỏ như hai cánh bướm.
Lật nón ra, em đếm được mười sáu vòng tròn nhẵn được kết theo khuôn nón với những nuột gấc mịn màng. Giơ nón lên soi qua ánh sáng, dưới tầng lá mỏng, em thấy hiện ra hình ảnh cầu Tràng Tiền, chùa Thiên Mụ. Nón còn ấp ủ trong lòng cả một bài thơ. Ở chóp nón nổi bật một ngôi sao kết bằng chỉ đỏ. Giữa ngôi sao lấp lánh một điểm sáng long lanh như hạt kim cương.
Chiếc nón gắn bó với em như người bạn hiền. Dù đi xa hay gần, nón che chở mái đầu, giữ gìn sức khỏe cho em. Chiếc nón là mái ấm khi mưa tuôn, là bóng mát khi nắng cháy. Chiếc nón che nghiêng khuôn mặt, nụ cười khi em muốn dành cho bạn giây phút gặp gỡ bất ngờ. Mỗi khi đi đâu về, nón nằm nghiêng úp mặt vào tường, ở đó, nón nhìn xuống góc học tập của em. Chiếc nón lặng lẽ theo dõi em học hành và chờ đợi những lần gặp gỡ.
Em yêu quý những bàn tay khéo léo và kiên nhẫn đã tạo nên vẻ đẹp đặc biệt của chiếc nón. Chiếc nón lá giản dị đã thấm đượm tình em. Nón vẫn mãi đẹp trong lòng em, dù thời gian có nhuộm vàng màu lá.