Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 14
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”
Quê hương hai tiếng gọi thân thương mà bình dị. Nghĩ về quê hương là nghĩ đến những lũy tre xanh rì rầm, là cánh đồng lúa bát ngát, là dòng sông tắm mát trưa hè. Và không thể không nhắc đến hình ảnh cây đa, bến nước, sân đình, những điều thân thuộc của làng quê yêu dấu. Quê em cũng có một cây đa cổ thụ và nó trở thành một dấu ấn đẹp đẽ trong tâm hồn em.
Cây đa không biết có tự bao giờ, em nghe nội bảo nó có từ lâu lắm rồi. Đa mọc sừng sững, đứng oai vệ như một người hùng. Nó đã chứng kiến bao nhiêu thế hệ sinh ra và lớn lên trưởng thành xa quê lập nghiệp rồi trở về. Cây đa cũng là nhân chứng tiêu biểu của cuộc chiến tranh tàn ác của Pháp và Mỹ xâm lược nước ta. Cây đa mọc đầu làng, bên cạnh đồng lúa, dưới gốc đa có giếng nước kề cạnh .Thân cây cao khoảng năm, sáu mét, gốc cây to bảy tám người ôm chưa hết một vòng. Cây khoác lên mình màu da nâu đặc trưng, vỏ cây sần sùi, xù xì những vết xước, một vài vết "thẹo " kí ức của chiến tranh.
Cây có nhiều cành, cành nào cũng to, khoẻ, chắc nịch như bắp tay người dũng sĩ vươn mình che chở ngôi làng. Cây có tán lá rộng, lá mọc xùm xuê, xanh mướt. Tán lá như một chiếc ô khổng lồ giữa bầu trời. Lá đa to bản, có hình bầu dục và có nhiều gân trên mặt lá, mỗi chiếc lá trong như một bàn tay người lớn. Rễ đa to, mọc lổm chổm trên mặt đất , trườn mình ra như những chú rắn khổng lồ đi tìm nguồn dinh dưỡng nuôi cây. Rễ cây bám chắc vào lòng đất, những ngày gió lớn hay mưa bão cũng không làm quật được sức chiến đấu kiên cường của cây đa. Trái lại, càng làm cho nó thêm mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Đa ra quả vào mùa hạ, quả đa chín ngọt và có vị hơi chan chát.
Cây đa gắn liền với kỉ niệm tuổi thơ em và với dân làng. Đó là những lần em cùng lũ bạn chơi trốn tìm, chuyền thẻ, bịt mắt bắt dê,.... vô cùng vui vẻ dưới gốc đa. Là những trưa hè nóng nực, cô bác trong làng ra ngồi dưới gốc đa hóng mát, trò chuyện cùng nhau. Là những ngày vất vả mệt nhọc với vụ mùa, bác nông dân lại cùng đa làm bạn, nghỉ ngơi, thưởng thức vị mát của những cơn gió nồm thổi qua. Là hình ảnh bác trâu già thông thả nằm dưới gốc đa mơ màng lim dim nhai cỏ. Là những chiều về, tụi nhỏ chúng em thả diều, bắt bóng cùng tiếng chim ríu rít trên cành như khúc nhạc tuổi thơ. Là những trưa hè, đa cùng em soi mình dưới mặt nước trong vắt. Là những đêm rằm dưới ánh trăng tròn vành vạnh bóng đa toả bóng mình xuống mặt đất huyền ảo đẹp đẽ đến lạ kì. Và cả những lần hờn đỗi em lại tìm đến gốc đa như một người bạn tâm tình để được vỗ về an ủi.
Cây đa tượng trưng cho sự trường tồn, sức sống dẻo dai. Cây đa mang lại vẻ bình yên cho làng quê. Nó như một nét văn hoá của làng quê Việt, mang vẻ đẹp cổ kính và gần gũi, cần được trân trọng và giữ gìn.
"Cây đa gọi gió đến
Cây đa vẫy chim về
Đa một ngày một lớn
Và nuôi thêm nhiều ve …."
Cây đa quê hương đi vào hồn thơ của biết bao thì nhân một cách tự nhiên và bình dị như thế. đẹp đẽ bên gốc đa mãi là điều đẹp đẽ nhất trong tâm trí em.