Bài văn phân tích bút pháp lãng mạn trong "Chữ người tử tù" số 8
Nguyễn Tuân một cây bút lớn của nền văn học nước ta từ trước thời kỳ cách mạng tháng tám năm 1945. Ông đã có nhiều tác phẩm đình đám hướng về cái đẹp trong cuộc sống. Đặc biệt là tập truyện ngắn "Vang bóng một thời" với truyện ngắn "Chữ người tử tù" đã khẳng định vị trí, tên tuổi của nhà văn Nguyễn Tuân trong thời kỳ này. Bút pháp lãng mạn chính là một trong những điểm mạnh của nhà văn Nguyễn Tuân khi viết lên truyện ngắn "Chữ người tử tù" chính nhờ bút pháp lãng mạn đó mà tác phẩm đã có một vị thế riêng hoàn toàn xứng đáng trong lòng người đọc.
Trước hết để tìm hiểu về bút pháp lãng mạn trong truyện ngắn "Chữ người tử tù" chúng ta cần phải dành thời gian tìm hiểu văn học lãng mạn là thể loại văn học như thế nào? Văn học lãng mạn chính là văn học mà tác giả xây dựng hình tượng nhân vật, xây dựng tình uống truyện vô cùng độc đáo, sáng tạo nhằm thể hiện được lý tưởng của tác giả. Những nhà văn đi theo xu hướng lãng mạn thường xây dựng những nhân vật anh hùng, hoặc mỹ nhân thập toàn thập mỹ, dù cuộc sống có éo le khắc khổ thì những giá trị trong con người nhân vật ấy không bao giờ bị lu mờ, bị đòng đời xô đẩy thay đổi. Những nhân vật trong truyện ngắn lãng mạn thường do tác giả tự tưởng tượng ra nhằm thỏa mãn sự mong muốn của mình. Tuy nhiên với "chữ người tử tù" Nguyễn Tuân đã xây dựng nhân vật Huấn Cao trên cơ sở nguyên mẫu của Cao Bá Quát nên có chút thực tế và lịch sử khác với những tác phẩm khác.
"Chữ người tử tù" được nhà văn Nguyễn Tuân xây dựng trên cơ sở nghệ thuật xây dựng truyện độc đáo, tương phải, tạo nên một câu truyện hấp dẫn người đọc. Một cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và viên quản ngục là một cuộc gặp gỡ định mệnh. Khi Huấn Cao chính là một tên tội phạm nguy hiểm bị triều đình phong kiến bắt giam và khép vào tội chết. Nhưng với viên quản ngục người đại diện cho chính quyền triều đình phong kiến lúc bấy giờ thì Huấn Cao chính là một anh hùng. Một người vô cùng đáng kính nể, bởi ông biết danh tiếng của Huấn Cao đã lâu. Một người có tài viết chữ, nhanh và đẹp, một người có học và luôn có khí khái hơn người…văn võ song toàn, nên viên quản ngục ái mộ tài năng của Huấn Cao nhiều lắm.
Thủ pháp nghệ thuật tương phản của nhà văn Nguyễn Tuân đã xây dựng trong truyện ngắn được thể hiện qua tình huống truyện vô cùng thú vị. Và nơi gặp gỡ của những con người yêu cái đẹp, biết trân trọng cái đẹp lại chính là nhà tù một nơi ẩm thấp, hôi hám và có nhiều những con gián con chuột sinh sống. Một người tù như Huấn Cao ngày nào cũng được viên quản ngục thiết đãi chu đáo có rượu thịt ăn, rồi viên quản ngục mỗi lần đối diện với Huấn Cao đều rất khúm núm, thể hiện sự tôn trọng của mình với Huấn Cao đó là một việc rất khác người. Bởi xưa nay chỉ có người tù sợ giám ngục còn, giám ngục sao lại sợ một kẻ tù tội chờ ngày đem chém đâu. Nhà văn Nguyễn Tuân rất thông minh tinh tế khi miêu tả không gian của nhà tù bằng một lối viết theo kiểu ngôn ngữ cổ điển, lồng ghép vào những khung cảnh cổ xưa, để tăng sự lãng mạn của truyện ngắn. Sự tài tình của nhà vnaw chính là miêu tả khung cảnh trước tới nay chưa từng thấy với tắm lòng vô cùng trân trọng cái đẹp. Thông qua bút pháp lãng mạn của mình trong truyện "Chữ người tử tù" Nguyễn Tuân muốn ca ngợi cái đẹp trong cuộc sống của con người.
Khi Huấn Cao nhận ra tấm lòng của viên quản ngục và đã coi viên quả ngục thật sự là bạn của mình. Người đọc có thể cảm nhận được rằng sự gắn kết của cái đẹp có thể làm cho hai con người với hai luồng chế độ chính trị tưởng khác nhau có thể xích lại gần nhau và trở thành tri kỷ của nhau. Nguyễn Tuân muốn cho người dọc thấy cái đẹp chân chính có sự thức tỉnh và cảm hóa con người cao độ. Ở trong một không gian tăm tối như nhà tù cũng có thể có những cái đẹp tỏa sáng. Hình ảnh Huấn Cao cho chữ viên quản ngục trong nhà giam chính là đỉnh cao của bút pháp lãng mạn.Thông qua nhân vật Huấn Cao nhà văn Nguyễn Tuân muốn ca ngợi sự thiện lương trong mỗi con người. Cái đẹp có thể hướng chúng ta tới những giá trị tốt đẹp, hướng tới sự chân thiện mỹ của cuộc sống.
Truyện ngắn "Chữ người tử tù"của nhà văn Nguyễn Tuân là một tác phẩm xuất sắc được nhà văn Nguyễn Tuân sử dụng bút pháp lãng mạn để viết lên đã chạm tới trái tim hàng triệu bạn đọc và khẳng định được tên tuổi, vị thế của nhà vă Nguyễn Tuân trong thời kỳ trước năm 1945.