Bài văn phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài thơ "Đoàn thuyền đánh cá" số 9
"Đoàn thuyền đánh cá" của Huy Cận là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thơ ca Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Pháp, khắc họa bức tranh thiên nhiên biển cả bao la và vẻ đẹp lao động của người dân chài. Bức tranh thiên nhiên trong bài thơ không chỉ là khung cảnh tuyệt đẹp mà còn là nguồn cảm hứng, niềm tự hào của con người trước thiên nhiên hùng vĩ.
Mở đầu bài thơ, Huy Cận đã vẽ nên một cảnh hoàng hôn trên biển đầy ấn tượng: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa, Sóng đã cài then, đêm sập cửa.” Hình ảnh mặt trời được ví như hòn lửa đang chìm dần vào lòng biển tạo nên một cảnh tượng kỳ vĩ, rực rỡ. Biển cả hiện lên như một không gian rộng lớn, bao la và đầy bí ẩn. Hình ảnh “sóng cài then, đêm sập cửa” gợi lên cảm giác như biển cả đang tự khóa mình lại, chuẩn bị bước vào màn đêm yên tĩnh. Khung cảnh hoàng hôn này không chỉ đẹp về màu sắc mà còn mang ý nghĩa biểu tượng cho sự kết thúc của một ngày, mở ra một không gian mới cho những người lao động bắt đầu công việc của mình.
Khi màn đêm buông xuống, bức tranh thiên nhiên biển đêm hiện lên thật sống động và huyền bí. “Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trăng, Cái đuôi thuyền phóng ra ánh trăng.” Mặt trăng hiện lên như một nhân vật đồng hành, cùng với đoàn thuyền lướt nhanh trên mặt biển. Thiên nhiên lúc này không chỉ là phông nền mà còn là một phần của cuộc hành trình, nơi con người và thiên nhiên hòa quyện với nhau. Ánh trăng chiếu sáng mặt biển, làm cho không gian trở nên lung linh, huyền ảo. Hình ảnh “đuôi thuyền phóng ra ánh trăng” gợi lên sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên, như thể họ đang cùng nhau tạo nên một bản hòa ca của cuộc sống và lao động.
Thiên nhiên không chỉ là cảnh sắc tĩnh lặng mà còn là một kho báu với nguồn tài nguyên phong phú: “Cá nhụ, cá chim cùng cá đé, Cá song lấp lánh đuốc đen hồng.” Biển cả lúc này trở thành một kho báu đầy sức sống, nơi những loài cá quý hiếm tung tăng dưới làn nước trong vắt. Ánh sáng của đuốc đen hồng lấp lánh trên thân cá tạo nên một khung cảnh đầy màu sắc, khiến thiên nhiên biển đêm trở nên rực rỡ và kỳ diệu. Huy Cận đã khéo léo biến cảnh đánh cá trở thành một bức tranh thiên nhiên sống động, nơi con người và thiên nhiên không chỉ hòa hợp mà còn làm nổi bật nhau lên.
Cuối cùng, khi đoàn thuyền trở về, bức tranh thiên nhiên hiện lên với vẻ đẹp hùng vĩ của bình minh: “Mặt trời đội biển nhô màu mới, Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.” Mặt trời từ từ nhô lên từ lòng biển, mang theo ánh sáng của một ngày mới. Thiên nhiên lúc này trở nên rạng rỡ, đầy sức sống, tượng trưng cho sự hồi sinh và niềm hy vọng. Hình ảnh “mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi” không chỉ gợi lên vẻ đẹp của biển cả mà còn biểu tượng cho thành quả lao động của con người, cho niềm vui và sự tự hào sau một đêm vất vả.
Bức tranh thiên nhiên trong "Đoàn thuyền đánh cá" của Huy Cận không chỉ đẹp về hình thức mà còn sâu sắc về ý nghĩa. Thiên nhiên hiện lên vừa hùng vĩ, tráng lệ, vừa gắn bó mật thiết với con người. Qua đó, Huy Cận đã thể hiện tình yêu sâu sắc với quê hương, đất nước và niềm tự hào về sự gắn bó, hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Bài thơ là một khúc ca về thiên nhiên, về lao động và về cuộc sống, mang đến cho người đọc niềm hứng khởi và lòng tự hào về vẻ đẹp của quê hương.