Bài văn phân tích bài thơ Con đường mùa đông của Pushkin số 7
Bài thơ “Con đường mùa đông” của tác giả nổi tiếng A. Puskin là một tác phẩm vĩ đại trong nền văn học Nga. Bài thơ này không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn học, mà còn là một bức tranh tinh thần về cuộc sống, tình yêu, và hy vọng.
Tác giả A. Puskin đã sáng tác bài thơ này vào năm 1826, sau khi ông bị đày vào Siberia. Cuộc đời ông đầy biến động và khó khăn, nhưng “Con đường mùa đông” lại thể hiện sự lạc quan và niềm tin vào tương lai. Bài thơ nói về một người đang đi trên con đường mùa đông vào một đêm khuya. Bức tranh thiên nhiên được vẽ rất sống động, từ màn sương mờ mịt, vầng trăng ló dạng cho đến con đường vắng vẻ. Những hình ảnh này không chỉ làm cho bài thơ thêm đẹp mà còn tạo nên bầu không khí u buồn và cô đơn.
Những bức tranh hình dung trong ba khổ đầu của bài thơ thể hiện rõ sự cô đơn và nỗi buồn của nhân vật chính. Khung cảnh của con đường mùa đông, vầng trăng, và tiếng lục lạc đều nhấn mạnh sự mệt mỏi và cô đơn. Tuy nhiên, ở khổ thơ thứ tư, tác giả sử dụng hình ảnh của những cột cây số để thể hiện sự vận động của thời gian và cuộc đời con người. Điều này cho thấy rằng dù cuộc đời có khó khăn, nó vẫn luôn tiếp tục và không ngừng trôi qua.
Ba khổ thơ cuối cùng của bài thơ là điểm đặc biệt của “Con đường mùa đông.” Nhân vật chính bắt đầu hạnh phúc và khát khao hòa bình. Hình ảnh của “ngày mai” và “Nhi-na” biểu tượng cho hy vọng và hạnh phúc trong tương lai. Khát vọng về mái ấm và niềm tin vào tương lai tươi sáng tràn đầy trong bài thơ này. Tác giả sử dụng hình ảnh của “lò lửa đỏ” để tượng trưng cho mái ấm và niềm hạnh phúc trong cuộc sống.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh của chiếc xe ngựa và bác xà ích. Từ phủ định “Không” bắt đầu bài thơ, nhưng cuối cùng, sự lạc quan và hy vọng đã chiến thắng. Hình ảnh của “sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng” cho thấy rằng dù cuộc đời có khó khăn và bí ẩn, sự lạc quan và niềm tin vẫn luôn có thể tìm thấy.
Tóm lại, “Con đường mùa đông” của A. Puskin không chỉ là một tác phẩm văn học nổi tiếng mà còn là một bức tranh tinh thần về cuộc sống, tình yêu, và hy vọng. Bài thơ này thể hiện sự mạnh mẽ của con người trong việc đối mặt với khó khăn và niềm tin vào tương lai tươi sáng