Bài văn nghị luận xã hội về cá nhân và tập thể số 10

Giọt nước làm thế nào mới không bị tan biến và con người làm thế nào để tồn tại? Nếu như đất tôn cao nhau, nước làm đầy nhau để sống thì con người đối với con người vẫn còn là một dấu “hỏi”. Có chăng, con người tồn tại vì mối quan hệ cá nhân – tập thể?


Sống trong đời, cá nhân lại cần hòa nhập với tập thể. Cuộc sống như một cuốn sách, không thể đọc phần đầu đoán được phần cuối, cuộc đời hức tạp và bí ẩn hơn nhiều. Những mấp mô trên đường đời đâu phải khi nào cũng thấy để tránh khỏi vấp ngã? Mỗi cá nhân chúng ta lại là một cá thể nhỏ bé với nhiều những giới hạn. Có những việc đơn giản hàng ngày ta có thể tự làm một mình nhưng cũng có những công việc lớn lao, những thử thách, khó khan, một cá nhân không thể đủ sức làm nổi, không đủ khả năng để chống chọi. Đơn giản như xây một ngôi trường, đắp một con đê, làm một con đường,… sức một người làm sao có thể?


Nếu việc gì ta cũng cố chấp làm một mình, không những hiệu quả đem lại không được như ý muốn mà còn tốn thời gian, tiền bạc, công sức. Sống trong cộng đồng, mỗi các nhân đều có một điểm mạnh, điểm yếu riêng, Thượng đế có thể ban cho ai đó giọng hát ngọt ngào nhưng cũng có quyền lấy đi của họ ánh sang của đôi mắt là vì thế. Khi được hòa mình trong tập thể, được hợp tác và tương trợ, điểm yếu của người này sẽ được lấp đầy bởi điểm mạnh của người kia và mỗi người thể hiện giá trị của riêng mình tạo nên một xã hội văn minh, tươi đẹp. Biết bao công ty nước ngoài đều thành công rực rỡ cũng đều khởi nghiệp từ một nhóm người đấy thôi!


John Green từng tâm niệm: “Bản chất của những vì sao là luôn gặp nhau”, nghĩa là bản chất của cuộc sống con người là nương vào nhau mà sống. Tập thể vì thế đem đến cho cá nhân những niềm vui, sự sẻ chia, đồng cảm. Bước đi có những người bạn đồng hành ở bên, con người không những được san sẻ bớt những gánh nặng của cuộc đời mà còn có một điểm tựa vững chắc để tiến lên. Bạn cũng biết đấy, một cánh én đâu thể làm nên mùa xuân và một cá nhân đâu thể làm nên cộng đồng? Chẳng có ai sinh ra là sống tách bạch với thế giới loài người.Người này phải nhờ người kia mới tự hoàn thiện, nghệ này phải nhờ nghề kia mà được duy trì. Trong gia đình, con cháu cần đến ông bà cha mẹ, ông bà cha mẹ cần nương vào con cái, chị cần đến em, em cần đến anh… Trong nghề nghiệp, những người nông dân muốn nâng cao sản xuất phải nhờ đến máy móc của những kĩ sư khoa học, những kĩ sư khoa học muốn duy trì cần có những bát cơm của người nông dân…


Mối quan hệ giữa cá nhân – tập thể là mối quan hệ hai chiều, như hai mặt của một tờ giấy, không thể tách rời mà luôn gắn kết bổ sung. Không có cá nhân thì không có tập thể và tập thể chỉ bền vững khi các cá nhân có sự gắn kết. Sự gắn kết càng mạnh, sức mạnh của tập thể càng lớn, càng làm nên được những điều phi thường. Sức mạnh ấy đưa đất nước mặt trời mọc vực dậy sau thảm họa kép động đất song thần năm 2011 khiến cả thế giới cúi đầu cảm phục, đưa dân tộc Việt Nam giành lại độc lập, đánh đuổi những Đế quốc hung mạnh xâm lăng, khiến cả thế giới kinh ngạc…


Tuy nhiên, mối quan hệ cá nhân – tập thể không phải là cái cớ ngụy biện cho bất kì sự dựa dẫm nào. Cá nhân tuy cần đến tập thể nhưng sự tự nỗ lực của bản thân mới là điều quan trọng quyết định tất cả. Thế mà đâu đó trong tập thể cộng đồng vẫn có những “con sâu làm rầu nồi canh”, không có trách nhiệm với cả tập thể và với chính mình. Có những kẻ chỉ biết sống ích kỉ, lo nghĩ cho bản thân không quan tâm đến những người xung quanh, những kẻ như thế sớm cũng có ngày như giọt nước rớt lại, bốc hơi và nhanh tan biến


Hãy gắn kết với cộng đồng không phải chỉ để tồn tại mà còn để sống: sống với hăng hái, nhiệt tình, luôn biết quan tâm tới những người xung quanh!

Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)
Ảnh minh họa (Nguồn internet)

xoivotv | 90phut | mitom tv1 | xem lại bóng đá | banthang | Xoilac tv | xem lại bóng đá | thevang tv | bong da truc tiep | bongdatructuyen | xemlai |