Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ với thầy giáo, cô giáo cũ hay nhất số 9

Nhắc đến thầy cô giáo cũ, trong lòng tôi dấy lên rất nhiều những kỉ niệm êm đẹp. Đó là những ngày đến trường được thầy cô chỉ bảo nhiều điều hay, nhiều bài học bổ ích. Đó là sự ân cần quan tâm của thầy cô khi tôi bị ốm,… Tuy nhiên, người cô mà tôi nhớ nhất và để lại trong tôi nhiều kỉ niệm đẹp nhất đó là cô giáo Tâm, giáo viên chủ nhiệm của tôi năm lớp 4.


Cô giáo của tôi vốn là người vô cùng nghiêm khắc. Ở trên lớp tôi và các bạn luôn luôn phải tập trung nghe giảng vì sợ bị cô phạt. Nhưng một phần cũng vì cô giảng bài rất hay nên chúng tôi không muốn bỏ lỡ chút kiến thức nào. Cô Tâm là giáo viên dạy Toán nhưng cách cô nói, cách cô giảng bài thì mượt mà như một giáo viên Văn. Giọng cô hay lắm, ngọt ngào và dịu êm. Ngay cả khi cô trách phạt, giọng nói của cô vẫn rất nhẹ nhàng. Tôi học Toán tuy không kém nhưng đôi lúc vẫn sợ sự nghiêm khắc của cô. Cô không quát tháo chúng tôi bao giờ nhưng khí chất của cô thì luôn khiến chúng tôi sợ.


Chuyển sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như không có chuyện bố mẹ tôi cùng phải đi công tác 3 ngày và quyết định gửi tôi đến nhà cô. Tôi không muốn điều này một chút nào nhưng họ hàng nhà tôi không có ai ở thành phố, bố mẹ lại không yên tâm để tôi ở nhà một mình nên tôi đành chấp nhận. Khỏi phải nói tôi đã lo sợ rất nhiều. Ở nhà cô thì làm sao tôi có thể thoải mái như ở nhà mình được. Tôi nghĩ chắc cô sẽ bắt tôi học cả ngày mất. Nhưng rồi 3 ngày ấy lại trôi qua thật nhẹ nhàng và để lại trong tôi vô vàn những kỉ niệm mà cho đến giờ tôi vẫn không thể nào quên.


Khi bố mẹ dẫn tôi sang nhà cô, cô vui vẻ chào đón tôi và giới thiệu tôi với những thành viên trong gia đình cô. Nhà cô có một chị lớn hơn tôi 2 tuổi nên tôi nhanh chóng làm thân được với chị. Những ngày ở đây, tôi nhận thấy một con người khác của cô. Không giống với vẻ nghiêm nghị như khi trên lớp, cô luôn vui vẻ và cười đùa với các thành viên khác trong gia đình. Buổi sáng cô dậy thật sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng. Hôm đầu tiên tôi lạ nhà nên cũng dậy khá sớm. Con gái cô cũng vì thế mà dậy theo tôi. Ăn sáng xong cô đưa tôi đi học. Cô hỏi tôi nhiều điều và kể cho tôi nghe nhiều chuyện. Tự nhiên tôi thấy cô thật gần gũi như mẹ của mình vậy. Cô cũng bảo tôi cứ coi cô như mẹ và không có gì phải ngại khi ở nhà cô. Buổi tối, cô nói hai chị em học nhanh còn đi ngủ sớm. Vậy mà tôi cứ nghĩ một người nghiêm khắc như cô sẽ bắt con cái học đến khuya. Cô thậm chí còn không cần kiểm tra bài vở của các con. Cô chỉ hỏi một câu duy nhất là việc học có gì vất vả không. Nhờ có những lời tâm sự của con gái cô tôi mới hiểu, cô muốn quan tâm nhưng không muốn tạo áp lực. Có lẽ cũng chính vì thế mà con của cô ai cũng tự giác học.


Tôi hiểu thêm về con người cô nên không còn sợ cô như trước nữa. Tôi hiểu, vẻ mặt nghiêm nghị của cô là để chúng tôi học tập một cách nghiêm túc. Học là học, chơi là chơi. Những ngày ở nhà cô, tôi đã có thể nhiều kỉ niệm. Bây giờ tuy không học cô nữa nhưng tôi vẫn nhớ cô. Lâu lâu tôi vẫn tới thăm cô và cô trò cùng nhau ôn lại kỉ niệm cũ.

Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ với thầy giáo, cô giáo cũ hay nhất số 9
Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ với thầy giáo, cô giáo cũ hay nhất số 9
Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ với thầy giáo, cô giáo cũ hay nhất số 9
Bài văn kể về kỉ niệm đáng nhớ với thầy giáo, cô giáo cũ hay nhất số 9

xoivotv | 90phut | mitom tv1 | xem lại bóng đá | banthang | Xoilac tv | xem lại bóng đá | thevang tv | bong da truc tiep | bongdatructuyen | xemlai |