Bài tham khảo số 8
Trong bài thơ “Đánh thức trầu”, Trần Đăng Khoa đã xây dựng nhân vật trữ tình là một cậu bé ngoan ngoãn, đáng yêu và giàu tình yêu thương. Cậu dành cho giàn trầu của nhà mình một tình cảm trong sáng, hồn nhiên. Cách xưng hô của cậu bé với trầu là “mày – tao” cho thấy sự mối quan hệ thân thiết. Cùng với đó lời gọi: “Trầu ơi, hãy tỉnh lại/Mở mắt xanh ra nào” cho thấy sự nhẹ nhàng, nâng niu. Không chỉ vậy, trước khi hái, cậu bé còn hỏi ý kiến của trầu: “Lá nào muốn cho tao/Thì mày chìa ra nhé”. Câu hỏi cho thấy sự tôn trọng giống như dành cho một người bạn. Cuối cùng, cậu còn thể hiện mong muốn tốt đẹp cho cây trầu “Đừng lụi đi trầu ơi”. Dù còn nhỏ tuổi, nhưng cậu bé đã hiểu rằng hái trầu đêm dễ làm trầu lụi. Từ đó, chúng ta thấy được sự trân trọng, cũng như tình yêu dành cho thiên nhiên.