Bài tham khảo số 4
Nguyễn Duy – một nhà thơ với tiếng thơ trữ tình đầy đặc trưng, mang trong đó sự dày dặn của cảm xúc. Qua những tác phẩm của ông, chúng ta được chứng kiến những bài thơ với nội dung đời thường nhưng được tạo hình một cách đặc biệt và tinh tế, gợi lên những hình ảnh độc đáo và nổi bật.
Bài thơ “Hơi ấm ổ rơm” của nhà thơ Nguyễn Duy đã trở thành một kiệt tác văn học nổi tiếng của Việt Nam. Với phong cách viết đơn giản và dễ hiểu, bài thơ mang trong mình những ý nghĩa sâu sắc, khắc sâu vào lòng người đọc.
Từ trong tác phẩm, ta có thể cảm nhận được tình cảm chân thành mà nhà thơ dành cho quê hương, sự chia sẻ đầy lòng từ trái tim ôn hiền với những đồng bào nghèo khó và cảm nhận được vẻ đẹp giản dị của cuộc sống miền quê.
Bài thơ “Hơi ấm ổ rơm” của nhà thơ Nguyễn Duy là một tác phẩm đầy cảm xúc, gợi lên trong tôi những trạng thái tâm hồn sâu sắc. Đọc qua từng câu thơ, tôi không thể không cảm nhận được sự đơn giản, chân thật và tình cảm mà nhà thơ dành cho quê hương và đồng bào nghèo khó.
“Tôi gõ cửa ngôi nhà tranh nhỏ bé ven đồng chiêm.
Bà mẹ đón tôi trong gió đêm:
– Nhà mẹ hẹp nhưng còn mê chỗ ngủ
Mẹ chỉ phàn nàn chiếu chăn chả đủ
Rồi mẹ ôm rơm lót ổ tôi nằm
Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm”
“Ngôi nhà tranh nhỏ bé bên bờ đồng”, đó là nơi tôi đã đến và cảm nhận hết được tình cảm ấm áp từ bà mẹ mến khách. Dù không gian chật hẹp, nhưng không gian đó chứa đựng đầy mênh mông yêu thương và sự chia sẻ. Mẹ chỉ than phiền về chiếc chiếu và tấm chăn không đủ, nhưng lại ôm rơm làm ổ cho tôi nằm. Cảm giác êm ái và an lành lan tỏa trong từng sợi rơm vàng, tạo nên một cái gối êm ái giống như kén bọc tằm.
“Tôi thao thức trong hương mật ong của ruộng
Trong hơi ấm nhiều hơn chăn đệm
Của những cọng rơm xơ xác gầy gò”
“Tôi thao thức trong hương mật ong của ruộng”, nơi mà mùi hương của đất trời và làn gió đêm trở nên sống động. Đôi chút ấm áp hơn cả những tấm chăn đệm xa hoa nằm trong những cánh đồng rơm rạ xơ xác, cảm giác ấy lan tỏa từ những cọng rơm gầy gò.
“Hạt gạo nuôi hết thảy chúng ta no
Riêng cái ấm nồng nàn như lửa
Cái mộc mạc lên hương của lúa
Đâu dễ chia cho tất cả mọi người”.
Hạt gạo là nguồn thức ăn nuôi sống của tất cả chúng ta, được chia sẻ với nhau để mỗi người đều no ấm. Nhưng chỉ riêng cái ấm của lòng, cái ấm đầy tình yêu thương như ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn, cái ấm của sự mộc mạc mà lúa gạo mang lại. Đó không phải là điều dễ dàng để chia sẻ cho tất cả mọi người.
Từ bài thơ “Hơi ấm ổ rơm”, tôi nhận thấy sự quý giá của những giá trị đơn giản trong cuộc sống. Bài thơ đã khắc họa một cách tuyệt vời tình cảm chân thành và lòng biết ơn của nhà thơ dành cho quê hương và cộng đồng nghèo khó. Qua những dòng thơ đầy cảm xúc, tôi nhận ra rằng trong cuộc sống, không phải những vật chất xa xỉ hay những điều hoành tráng làm cho chúng ta thực sự giàu có.
Bài thơ “Hơi ấm ổ rơm” đã mở ra một cửa sổ tâm hồn, khơi gợi những tầm nhìn mới về cuộc sống. Nó đánh thức trong tôi khát khao thể hiện tình yêu và sự quan tâm đến mọi người xung quanh, từ gia đình, bạn bè cho đến cộng đồng rộng lớn. Tôi sẽ luôn nhớ đến bài thơ này và cố gắng tạo dựng những ấm áp, những giá trị nhân văn trong cuộc sống của mình.
Với tình cảm chân thành và lời thơ đầy ý nghĩa, bài thơ này sẽ luôn là một nguồn cảm hứng và sự nhắc nhở về tình yêu và sự quan tâm đến những người xung quanh. Từ bài thơ, tôi hiểu rằng mỗi người chúng ta đều có thể làm điều gì đó nhỏ nhưng ý nghĩa để thay đổi cuộc sống của những người gần kề.