Bài tham khảo số 4
Bài thơ “Chuyện cổ nước mình” của Lâm Thị Mỹ Dạ đã gợi mở về giá trị của những câu chuyện cổ của đất nước.
Trước hết, khái niệm “chuyện cổ” dùng để chỉ những câu chuyện được lưu truyền từ thời xa xưa. Và mở đầu bài thơ, tác giả đã bộc lộ trực tiếp tình cảm:
“Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được phật tiên độ trì”
Những câu chuyện này gửi gắm tấm lòng nhân hậu, yêu thương của con người, sự thủy chung son sắc trong tình yêu. Đặc biệt là cách sống “ở hiền gặp lành”, người sống ngay thẳng, tốt bụng sẽ nhận được sự giúp đỡ của tiên phật. Đó là những phẩm chất đáng quý của con người Việt Nam.
“Rất công bằng, rất thông minh
Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang.
Thị thơm thì giấu người thơm
Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
Đẽo cày theo ý người ta
Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì”
Những truyện cổ tích như hiện lên qua những lời thơ giàu ý nghĩa. Chàng Thạch Sanh dũng cảm. Cô Tấm hiền lành nhân hậu. Anh chàng đẽo cày giữa đường… Và rồi chuyện cổ còn trở thành hành trang tinh thần giúp nhà thơ vững bước trên hành trình cuộc sống.
Lời cha ông dạy cũng vì đời sau.
Đậm đà cái tích trầu cau
Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người.
Sẽ đi qua cuộc đời tôi
Bấy nhiêu thời nữa chuyển dời xa xôi.
Nhưng bao chuyện cổ trên đời
Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm”
Những câu chuyện đó đã để lại những bài học, kinh nghiệm cho nhân vật “tôi” trong cuộc đời.
Tóm lại, bài thơ “Chuyện cổ nước mình” của Lâm Thị Mỹ Dạ đã gửi gắm thật nhiều bài học nhân văn sâu sắc. Tác phẩm mang đậm phong cách của nhà thơ.