Top 10 Bài văn nghị luận xã hội về thực phẩm bẩn hiện nay (lớp 12) hay nhất
Ngày nay, đất nước ta đang trong thời kì công nghiệp hóa – hiện đại hóa, kinh tế phát triển khiến nhu cầu của người dân càng ngày càng cao. Không còn “chỉ ... xem thêm...tiêu” ăn no, mặc ấm nữa mà lại trở thành ăn ngon, mặc đẹp. Tuy vậy, việc giữ vệ sinh an toàn thực phẩm vẫn chưa được nhiều người chú ý đến. Thực phẩm bẩn đang là vấn đề nan giải được cả xã hội quan tâm. Vì lợi nhuận trước mắt, có một bộ phận không nhỏ những người kinh doanh buôn bán thực phẩm bẩn, thực phẩm kém chất lượng gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của người tiêu dùng. Mời các bạn tham khảo một số bài nghị luận về thực phẩm bẩn hiện nay mà Toplist đã tổng hợp trong bài viết dưới đây để hiểu rõ hơn vấn đề này.
-
Một trong những vấn đề xã hội đang được rất nhiều người quan tâm hiện nay chính là tình hình vệ sinh an toàn thực phẩm. Trên các phương tiện thông tin đại chúng, chúng ta thấy xuất hiện ngày càng nhiều những tin tức hình ảnh về các việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm. Sử dụng các sản phẩm mất vệ sinh gây ra nhiều hậu quả không tốt đến sức khoẻ của mỗi người. Vậy diễn biến của tình trạng trên đang ra sao, tôi không dám khẳng định trong bài viết này đã thực sự có cái nhìn tổng quan nhưng hi vọng nó sẽ cung cấp cho bạn đọc những nhìn nhận về tình trạng mất vệ sinh an toàn thực phẩm đang hằng ngày hằng giờ tồn tại xung quanh cuộc sống chúng ta. Chúng ta sẽ điểm lại một vài sự kiện gây xôn xao dư luận trong thời gian gần đây.
Trước hết là danh sách những sản phẩm độc hại và nguy hiểm có nguồn gốc từ nước ngoài càng ngày càng dài. Thủy sản chứa kháng sinh; trái cây được bảo quản bằng hóa chất không rõ ràng nhưng để ngoài cả tháng không hề tan rã. Lượng mỡ động vật thiu thối được đưa vào sử dụng ở các quán ăn là rất lớn. Rượu không được điều chế bằng cách như các cụ thường làm: Tức là chưng cất tinh bột mà thay vào đó là việc sử dụng đất đèn để nấu rượu... Và chắc hẳn chúng ta cũng chưa quên vụ việc thực phẩm cho chó và mèo ăn thực phẩm chứa chất melamine ở Trung Quốc, kế tiếp ngay sau đó, người ta lại phát hiện thêm sữa cũng hàm chứa chất melamine, hệ quả là có ít nhất là 4 trẻ em thiệt mạng cùng với hàng ngàn em mắc bệnh.
Thực tế cũng đã chỉ ra nhiều bức xúc về vệ sinh an toàn thực phẩm như các vụ ngộ độc tại các bếp ăn tập thể khu công nghiệp. Ví như trong tuần từ 14-19/06/2009 tại Thành phố Hồ Chí Minh, Bình Dương, Đồng Nai đã có tới 5 vụ ngộ độc tại bếp ăn tập thể. Năm 2006: 22 vụ, năm 2007: 21 vụ, năm 2008: 32 vụ với 3.589 người bị ngộ độc. Gần đây nhất, tại cơ sở giết mổ lợn tập trung ở Thịnh Liệt - Hoàng Mai, Hà Nội công suất 1.000 con/đêm, qua kiểm tra 22 ô của 20 chủ hộ kinh doanh giết mổ chỉ có 25% số lợn đưa vào giết mổ được kiểm dịch, giết mổ trực tiếp trên sàn sân, giết mổ không đảm bảo vệ sinh, khu sạch và khử bẩn là một, gây ô nhiễm môi trường và mất vệ sinh an toàn thực phẩm nghiêm trọng.
Từ những dẫn chứng trên ta thấy vệ sinh an toàn thực phẩm ở nước ta hiện đang là vấn đề hết sức nghiêm trọng trên rất nhiều phương diện điển hình là ở: Sản xuất rau quả, chăn nuôi, giết mổ gia súc, gia cầm, thủy sản; chế biến thực phẩm; bếp ăn tập thể, dịch vụ thức ăn đường phố; kiểm soát thực phẩm qua biên giới và trên thị trường.
Một hiện tượng cũng xoay quanh việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm mà hiện nay chúng ta cần phải quan tâm chính là việc vận chuyển lậu thực phẩm kém chất lượng qua đường biên giới đang. Đây đang là vấn đề đau đầu của cơ quan chức năng. Nhiều người dân Việt Nam đang phải ăn lại thứ mà người ta đã thải ra. Phó Chủ tịch UBND tỉnh Lạng Sơn cho biết, ở gần biên giới Trung Quốc nhiều loại thực phẩm kém chất lượng, nhất là gia cầm, chờ cơ hội thuận tiện là đẩy sang Việt Nam. Một kg gà ở đường biên được mua 8.000 đồng, đến Lạng Sơn được bán với giá 20.000 - 25.000 đồng và về tới Hà Nội lại đắt hơn lên.
Hậu quả của việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm chắc chắn ai cũng biết. Nó gây ra rất nhiều căn bệnh nguy hiểm cho con người đặc biệt là các bệnh về đường ruột trong đó điển hình là bệnh tiêu chảy cấp. Cách đây không lâu căn bệnh này đã phát thành dịch bệnh làm không ít người bị mắc phải thậm chí có người đã tử vong. Hiện nay dịch bệnh này đã được đẩy lùi nhưng thực tế ra mà nói nó còn chứa rất nhiều nguy cơ bùng phát lại. Tuy nhiên nếu xét về tổng thể thì chỉ như thế vẫn còn được coi là nhẹ bởi nếu bệnh tái phát được ngay thì có nghĩa nó chỉ biểu hiện ở thế hệ này thôi, nguy hiểm nhất là nó lại không thể hiện ra mà tiềm tàng ẩn náu từ từ phát triển và đợi đến khi ta cảm nhận được thì lúc đó đã quá muộn hoặc lại có thể di truyền cho thế hệ sau. Đơn giản một ví dụ như thế này: Như trên đã đề cập đến vụ việc sữa của Trung Quốc chứa Melamine ai dám đảm bảo rằng tất cả những trẻ em đã dùng sữa đó sẽ không có ảnh hưởng gì đến trí tuệ và sức khỏe sau này. Lượng trẻ em bị nhiễm độc Melamine lớn thế tức là có tác động đến cả một thế hệ suy rộng ra là đến cả tương lai của một quốc gia. Mất vệ sinh an toàn thực phẩm còn gây ra vô số các hậu quả khác. Nó cũng là nguyên nhân gây ra sự ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến hệ sinh thái...
Vi phạm trong vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm hiện nay ở nước ta rất nghiêm trọng. Vậy nguyên nhân là do đâu? Chúng ta chưa thực sự quyết tâm thực hiện tốt công tác này, vì vậy tồn tại nhiều bất cập. Trách nhiệm của cơ quan nhà nước đối với chăm sóc sức khỏe nhân dân còn chưa được nâng cao và đẩy mạnh. Quan trọng hơn nữa thói quen xấu về mất vệ sinh vẫn là thói quen cố hữu của nhiều người. Ngoài ra, chúng ta vẫn còn yếu kém ở khâu quản lý nhà nước về vấn đề này vẫn thiếu sự quyết tâm, sự đồng bộ. Khâu tổ chức sản xuất để có thực phẩm an toàn cũng chưa ổn mà ngược lại, sản xuất chứa đựng rất nhiều nguy cơ vì manh mún; chất lượng hàng hóa một đằng công bố một nẻo. Đặc biệt, các chế tài xử lý hiện nay chưa đủ mạnh vì vậy hiệu quả ngăn chặn còn thấp. Tuy nhiên chúng ta cũng nên quan tâm đến các nguyên nhân khách quan khác: nền nông nghiệp của nước ta còn nhiều thô sơ lạc hậu, khoa học kĩ thuật áp dụng chưa sâu quan trọng là chưa triệt để, tức là vẫn luôn giữ thói quen nhìn nhận vấn đề còn nông cạn.
Đại đa số các hộ làm nông nghiệp thực hiện trên mô hình nông dân nhỏ lẻ, do vậy việc đầu tư đồng bộ từ giống, cây trồng vật nuôi đến việc áp dụng các biện pháp canh tác, nuôi trồng theo quy cách đảm bảo an toàn thực phẩm như GAP, HACCP còn hạn chế. Mặt khác, đầu ra của sản phẩm an toàn còn chưa được chấp nhận phổ biến khi giá của các sản phẩm này cao hơn so với sản phẩm canh tác thông thường. Do vậy, khi kiểm tra các chỉ tiêu vệ sinh an toàn thực phẩm của sản phẩm lưu thông trên thị trường chúng ta vẫn nhận được các kết quả không như mong muốn, vẫn có tồn dư hóa chất bảo vệ thực vật vượt giới hạn cho phép, trong rau chiếm từ 11,65-13%, trong quả từ 5-15,15%. Hơn nữa việc xã hội hoá cũng ảnh hưởng không nhỏ đến việc vệ sinh an toàn thực phẩm. Cụ thể với chính sách mở, người người có thể kinh doanh nên việc kiểm tra các cơ sở buôn bán hóa chất bảo vệ thực vật, thức ăn chăn nuôi, phụ gia thực phẩm, các cơ sở sản xuất, kinh doanh thực phẩm gặp rất nhiều khó khăn, người trực tiếp sản xuất, kinh doanh chỉ quan tâm đến lợi nhuận của các nhân mình mà bất chấp các quy định vệ sinh an toàn; việc kiểm soát, mua nguyên liệu đầu vào chưa đảm bảo đúng yêu cầu vệ sinh an toàn. Người tiêu dùng vẫn chủ quan, chấp nhận những quán hàng ăn không đảm bảo vệ sinh. Vai trò quản lý của các cấp, các ngành trong từng khu vực địa giới chưa được đề cao, chưa có tác dụng sâu sắc.
Vậy để khắc phục việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm chúng ta đã làm gì và cần phải làm thêm những gì nữa? Ở nước ta cũng đã có một số hội bảo vệ người tiêu dùng, nhưng do một số lí do nào đó, các hội này chưa hoạt động tích cực. Theo báo chí cho biết, mặc dù Hội Tiêu chuẩn và Bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng (HTC& BVNTD) đã được ra đời trên 20 năm, nhưng Hội chưa bao giờ khởi tố một vụ kiện nào để bảo vệ người tiêu dùng theo tiêu chí hành động của Hội! Thật vậy, trước những lem nhem về thực phẩm bị nhiễm hóa chất và hàng loạt vấn đề an toàn thực phẩm khác xảy ra gần đây, hội bảo vệ người tiêu dùng hầu như chưa có tiếng nói! Hiện nay, HTC& BVNTD phải chờ người tiêu dùng khiếu nại họ mới can thiệp. Đã đến lúc HTC& BVNTD phải thực hiện vai trò “bảo vệ” người tiêu thụ bằng cách tích cực và chủ động điều tra thị trường hơn nữa.
Vệ sinh an toàn thực phẩm rất quan trọng, nó ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe bao gồm cả thể chất và trí tuệ, ảnh hưởng đến giống nòi người Việt Nam; ảnh hưởng tới sự phát triển kinh tế, xã hội của đất nước. Do vậy, đối với vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm, mọi người hãy quan tâm nhiều hơn nữa, có trách nhiệm hơn ở mỗi vị trí của mình. Ví dụ: Đầu tiên, người dân cần đặc biệt chú ý tới việc ăn chín, uống sôi. Hãy biết chọn, mua, và chế biến sử dụng thực phẩm an toàn, chỉ mua thực phẩm có đầy đủ nhãn mác, còn hạn sử dụng, rõ nguồn gốc, không có mùi vị lạ, không bị ôi thiu, mốc hỏng... Biết chế biến, bảo quản và sử dụng thực phẩm an toàn, không gây ngộ độc cho người sử dụng. Người sản xuất, chế biến, kinh doanh thực phẩm cần phải tuân thủ các quy định của nhà nước để đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm. Chịu trách nhiệm về sản phẩm của mình trước người tiêu dùng và xã hội.
Đúng là vấn đề kiểm soát vệ sinh an toàn thực phẩm không thể một sớm một chiều giải quyết ngay được và việc giải quyết nó cũng không phải là trách nhiệm của mỗi cá nhân hay một tổ chức nào cả. Vậy nên để công tác thực hiện vệ sinh an toàn thực phẩm được hiệu quả nhất rất cần đến sự hợp tác tích cực của quần chúng (qua các hiệp hội người tiêu dùng) trong việc giám sát an toàn thực phẩm kết hợp với sự cố gắng nỗ lực của các cơ quan tổ chức. Hi vọng trong thời gian tới việc mất vệ sinh an toàn thực phẩm sẽ có xu hướng giảm. Nó sẽ tạo tiền đề vững chắc cho sự phát triển đất nước bởi chất lượng thực phẩm là thành tố liên quan trực tiếp đến sự phát triển của mỗi con người và mỗi con người đóng vai trò là nhân tố ảnh hưởng tới sự lớn mạnh của mỗi quốc gia.
-
Xã hội ngày nay đang phát triển hội nhập công nghiệp hóa, hiện đại hóa, các vấn đề phức tạp ngày càng bùng nổ không kiểm soát. Trong đó, nổi bật lên là vấn đề thực phẩm kém chất lượng đang tràn lan trong thị trường Việt Nam gây ra nhiều tác hại đáng buồn và những bệnh tật không đáng có.
Thực phẩm kém chất lượng hay gọi là thực phẩm bẩn đang tràn lan không chỉ ở Việt Nam mà còn ở tất cả các nước ở trên thế giới nó rất đa dạng và khó phát hiện. Thực phẩm bẩn là gì? Là những thực phẩm không sạch. Nào là thịt bò khô làm từ phổi heo và hóa chất, hay gạo tẩy trắng, thịt bò nhiễm khuẩn, thịt lợn ướp hóa chất tươi như thịt bò, rau phun thuốc kích thích sinh trưởng, rau giá ngâm thuốc nhanh nảy mầm… Quá nhiều vấn đề nhức nhối đang diễn ra, không kịp kiểm soát, ngày càng không thể quản lí hết được. Số liệu giám sát an toàn thực phẩm năm 2015 do Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn thực hiện cho thấy tỉ lệ đáng báo động. Cụ thể, 16% mẫu thịt phát hiện salmonella, 7,6% mẫu thịt có dư lượng hóa chất, kháng sinh vượt ngưỡng, 10,3% mẫu rau có dư lượng hoạt chất thuốc bảo vệ thực phẩm vượt mức, 1,01% mẫu thuỷ sản nhiễm dư lượng hóa chất. Thịt lợn, thịt gà nhiễm bệnh đang tràn lan khắp cả nước, từ chợ nhỏ đến các các chợ lớn, từ vùng quê đến thành phố.
Dẫn đến thực trạng phức tạp đó, là do các cơ sở và người buôn bán muốn thu lợi nhuận nhanh và cao. Thu mua những đồ rẻ rồi bán giá cao, mặc dù đã hiểu rất rõ những nguy cơ tiềm ẩn nhưng vẫn bất chấp bỏ qua. Hàng tấn thịt lợn chết đáng ra phải đem tiêu hủy thì lại được thu mua, sau một đêm thành những miếng thịt thơm ngon bày bán ở khắp các chợ, giá cả cực kì phải chăng. Người tiêu dùng kém hiểu biết, thấy rẻ là ào nhau vào mua, có khi biết đấy là đồ không tốt nhưng vẫn ham rẻ rồi nghĩ là mua về chế biến nóng lên là hết vi khuẩn. Không nghĩ đến các hậu quả khó lường cho bản thân và gia đình mình. Chọn những sản phẩm không có nguồn gốc, nhãn mác, hay cơ sở sản xuất và giá thành chỉ bằng một nửa của các sản phẩm uy tín. Một lí do quan trọng khác là do các cơ quan tổ chức quản lí nhắm mắt bỏ qua, kiểm tra qua loa, một là vì người nhà hoặc là quen biết, biết họ vi phạm nhưng vẫn coi như không có gì. Có trường hợp thì xử phạt tiền rồi mặc họ làm gì thì làm, có nhiều trường hợp tổ chức còn cấu kết với các hành vi phạm pháp đó để thu lợi. Từng người dân, lợn mắc bệnh chết, biết là không tốt nhưng vẫn mổ đem ra chợ bán thu lại vốn, một lí do nhỏ là vì đồng tiền cuộc sống mà bỏ qua sức khỏe, bỏ qua những nguy hại cho xã hội.
Thực phẩm bẩn khi sử dụng quá lâu sẽ gây ra nhiễm độc tiềm ẩn, có thể có người ăn một lần đã nhiễm độc luôn, có người sau một thời gian không biết trước sẽ có ung thư, các rối loạn chức năng không rõ nguyên nhân, gây vô sinh, và chính những hóa chất độc hại gây ra quái thai. Nó gây ra các bệnh mãn tính, là bệnh mắc phải, có biểu hiện phát bệnh lặp lại thường xuyên hoặc theo chu kì, hậu quả của nhiễm độc tiềm ẩn gây bệnh khó hoặc không chữa khỏi được. Thực phẩm bẩn khiến con người giảm tuổi thọ nhanh hơn. Theo nghiên cứu, sử dụng thường xuyên thực phẩm không an toàn có thể tăng nguy cơ mắc các bệnh hiểm nghèo. Gây ung thư vòm họng do lối ăn uống sử dụng các đồ ăn lên men hay thực phẩm nấm mốc. Sử dụng thực phẩm tươi sống như thịt lợn, gà… có chứa thuốc bảo quản hay ngâm ủ lâu ngày, dẫn tới nguy cơ mắc các bệnh rối loạn tiêu hóa, ảnh hưởng đến tim mạch, run chân tay, giảm hồng cầu. Tồi tệ hơn nữa khi lượng thuốc tích trữ ngày càng nhiều sẽ tác động đến hệ thần kinh, đau đầu, mất ngủ. Các chất hóa học được dùng trong chăn nuôi, tẩy trắng thực phẩm rất nguy hại đến đường tiêu hóa, viêm loét thành ruột đến dạ dày. Nguy hiểm hơn là làm tổn thương đến các mao mạch. Thực phẩm bẩn mọi người thường hay ăn như nem chua, xúc xích… Chất phụ gia, là nguyên nhân khiến bạn mắc các bệnh trực tràng, gây ung thư. Hậu quả nghiêm trọng nhất là gây tử vong, gây sự đau thương mất mát cho nhiều gia đình.
Để giảm thiểu những hậu quả đau buồn đó, không chỉ riêng nhà nước mà từng cá nhân cần chung tay bảo vệ chính bản thân mình. Các tổ chức và cơ quan nên vào cuộc xử phạt nghiêm khắc các hành vi phạm luật và tịch thu hay đóng cửa các cơ quan có dấu hiệu buôn bán thực phẩm bẩn. Tuyên truyền cho người dân am hiểu về vấn đề thực phẩm bẩn và các tác hại của nó. Từng người tiêu dùng mua các sản phẩm tươi, có nguồn gốc xuất xứ cụ thể, có tem nhãn mác đoàng hoàng và có sự kiểm định của thực phẩm sạch. Và tìm mua ở những nơi uy tín, có thương hiệu đoàng hoàng. Nhà nước nên hợp tác và tìm nhiều nguồn thực phẩm sạch hợp lí để cung cấp cho người dân. Mỗi người mua hàng cẩn thận lựa chọn thật tinh ý, không ham rẻ để mua, vì sức khỏe của bạn và gia đình là trên hết.
Vấn đề thực phẩm bẩn đang là vấn đề nhức nhối của toàn xã hội, nó là vấn đề cấp bách cần được vào cuộc khẩn cấp. Mỗi người hãy là những người tiêu dùng thông thái để bảo vệ chính mình và những người xung quanh. Chung tay tẩy chay hàng kém chất lượng để chúng không có đất tồn tại, xây dựng một cuộc sống mạnh khỏe.
-
Cùng với dòng chảy của thời gian và sự phát triển của đất nước, đến nay chúng ta không còn phải lo lắng thiếu từng bữa ăn, giấc ngủ. Chúng ta không chỉ được ăn no mà còn được ăn ngon. Đây là dấu hiệu đáng mừng! Tuy vậy, chúng ta lại chưa có được những bữa ăn sạch bởi hàng ngày, thực phẩm bẩn xuất hiện tràn lan, ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe con người. Đây là một vấn đề nhức nhối mà gần đây đã trở thành “quốc nạn”, ngày đêm đe dọa trực tiếp đến từng cá nhân và toàn thể cộng đồng.
Thực phẩm bẩn là thuật ngữ chỉ chung những thực phẩm không rõ nguồn gốc, thiếu an toàn, có chứa các chất độc hại vượt mức cho phép gây ảnh hưởng xấu tới sức khỏe con người. Đó có thể là những thức ăn bán sẵn được sơ chế và chế biến không đảm bảo vệ sinh, dụng cụ đựng thức ăn chưa được làm sạch. Nguy hiểm hơn, thực phẩm bẩn còn là những nguyên liệu ngay từ đầu đã bị “nhiễm bẩn”: rau bị bơm thuốc kích thích, hoa quả ngâm thuốc bảo quản, thịt lợn tiêm salbutamol để tạo nạc, ngâm tẩm hóa chất để sau một đêm biến thành thịt bò và rất nhiều phương thức khác của “công nghệ chế tạo thực phẩm” mà chúng ta chưa được biết đến. Từng ngày, từng giờ, thực phẩm bẩn đang gặm nhấm sức khỏe của cộng đồng. Chẳng thế mà có người đã từng nói rằng chưa bao giờ con đường từ dạ dày đến nghĩa địa lại ngắn đến thế. Vấn đề này không còn là vấn nạn của một người, một nhà mà đã trở thành chuyện của quốc gia, quốc tế. Nó làm dấy lên nỗi bất an, sự ám ảnh và nhiều khi còn là sự bất lực. Mỗi lần ngồi vào mâm cơm là một lần ta đánh cược với số phận, đem tính mạng phó thác cho hai chữ may rủi.
Vấn nạn thực phẩm bẩn hoành hành ở khắp nơi và gây hậu quả nghiêm trọng. Hậu quả nhãn tiền là sức khỏe con người bị xâm phạm một cách tàn nhẫn. Ở mức độ nhẹ, thực phẩm bẩn gây ra bệnh bán cấp tính (ngộ độc thức ăn nhẹ). Đây là căn bệnh duy nhất có thể tự chữa hoặc tự khỏi. Song dù là mức độ nhẹ nhất, nó cũng gây ra các rối loạn tiêu hóa, rối loạn thần kinh nhẹ hoặc các triệu chứng cấp tính. Ở mức độ nặng hơn, thực phẩm bẩn dẫn đến ngộ độc cấp tính, nếu trở thành bệnh mãn tính sẽ kéo dài dai dẳng hoặc dẫn đến tử vong. Đây quả thực là con đường ngắn nhất từ bữa ăn đến nơi yên nghỉ cuối cùng. Ngay cả khi thực phẩm bẩn không dẫn đến những hậu quả trực tiếp hay ngay lập tức thì nó cũng là chất nhiễm độc tiềm ẩn gây ung thư, vô sinh,... Đau xót hơn, nếu cơ thể người mẹ đang mang thai tích tụ những độc tố ấy sẽ khiến thai nhi trở nên dị dạng. Như vậy, thực phẩm bẩn không chỉ gây hậu quả nghiêm trọng với một cá nhân, một gia đình hay một thế hệ mà nó còn là mầm mống hủy hoại giống nòi, tàn phá tương lai.
Tác hại nghiêm trọng của thực phẩm bẩn còn ở sự tha hóa, suy đồi nghiêm trọng của nhân cách con người. Truyền thống tốt đẹp bao đời nay “Thương người như thể thương thân”, “Nhiễu điều phủ lấy giá gương/ Người trong một nước phải thương nhau cùng” giờ đây bị lãng quên trước lợi nhuận đem lại từ thực phẩm bẩn. Lưu hành thực phẩm bẩn, người tiêu dùng bị xâm hại sức khỏe, người bán để mất nhân cách chính mình.
Nguyên nhân phát sinh vấn nạn thực phẩm bẩn nằm ở đâu? Trước hết, nó nằm ngay trong sự tham lam và mờ mắt vì lợi nhuận của kẻ buôn người bán. Điều này khiến con người tự làm hại lẫn nhau. Ngày nay, không chỉ có những người nông dân, những hộ gia đình trồng trọt, chăn nuôi nhỏ lẻ mà nhiều cơ sở sản xuất tập trung như nhà máy, xí nghiệp cũng đang áp dụng “công nghệ chế tạo thực phẩm bẩn” để trục lợi. Thực phẩm bẩn đầy rẫy xung quanh ta mà khó có cách nào phân biệt được. Không chỉ có mặt trên những phố chợ tự họp, thực phẩm bẩn với khả năng luồn lách khéo léo còn len lỏi vào những siêu thị vốn được người tiêu dùng tin tưởng. Sự kiếm tiền nào độc ác hơn là kiếm tiền trên sức khỏe và mạng sống đồng bào mình?
Cựu thành viên ban nhạc Bức Tường - Trần Nhất Hoàng từng chia sẻ: “Ông trồng chè khoe họ được uống chè từ khu trồng sạch nhà quây riêng dành cho gia đình, khu còn lại tất nhiên là trà bẩn để bán. Bà bán rau cũng hân hoan nói nhà mình được ăn rau ở khu trồng sạch, khu nhiều thuốc là để bán. Ông bán thịt lợn cũng vậy. Nhưng họ không thể cả đời chỉ uống trà, ăn rau hay ăn thịt, họ uống trà sạch nhưng vẫn phải ăn rau bẩn của kẻ khác, ăn rau nhà sạch nhưng vẫn ăn thịt bẩn của kẻ khác... Chúng ta đang giết nhau trong khi cảm thấy an tâm đã bảo vệ được gia đình mình ở một góc nhỏ hẹp hòi...”. Đằng sau những ông trồng chè, bà trồng rau và ông bán thịt ấy là cả một thị trường chất cấm sôi động và chưa được quản lí chặt chẽ. Nguyên nhân không chỉ nằm ở bề nổi là những sạp hàng bày trước mắt người tiêu dùng mà có nguồn gốc sâu xa từ tất cả các khâu tạo nên thực phẩm.
Không chỉ thế, chính người tiêu dùng cũng đang tiếp tay cho vấn nạn này bằng nhiều cách. Có khi bằng sự dễ dãi, thỏa hiệp, có khi bằng sự thiếu thông minh trong lựa chọn thực phẩm. Hơn nữa, tâm lí ham rẻ và dễ dãi trong lựa chọn của người tiêu dùng Việt Nam cũng tạo ra một thị trường rộng lớn và tiềm năng cho thực phẩm bẩn. Cùng với nó là sự quản lí chưa chặt chẽ của lực lượng cơ quan chức năng. Chúng ta có nhiều tội ác bị phạt tù chung thân, thậm chí là tử hình nhưng sản xuất thực phẩm bẩn là ra tay đầu độc cả cộng đồng, là giết người hàng loạt lại chưa bị xử lí thích đáng. Hình ảnh nghệ sĩ Chí Trung trong vai người bán hàng cười hớn hở, cười vui vẻ “em xin chấp nhận nộp phạt”, “phạt không quá hai triệu” trong chương trình Táo quân là một minh chứng cho điều ấy. Mức phạt hành chính quá ít ỏi so với lợi nhuận chẳng thấm vào đâu làm sao đủ sức răn đe, làm sao cho đúng người đúng tội? Đó chẳng phải là cách chúng ta làm ngơ cho đồng bào mình đầu độc lẫn nhau?
Trước tình hình căng thẳng, bức bối đầy rối ren ấy, giải pháp nằm ở chính chúng ta. Mỗi chúng ta cần là nhà tiêu dùng thông thái, lựa chọn thực phẩm một cách kĩ càng. Cả người sản xuất và người tiêu dùng cần tìm hiểu về danh mục chất cấm, về dấu hiệu phân biệt thực phẩm bẩn và thực phẩm sạch. Ý thức tự giác trong bảo vệ bản thân và bảo vệ cộng đồng mới giúp được chúng ta trong cuộc sống hàng ngày. Chẳng có biện pháp loại bỏ thực phẩm bẩn nào tốt hơn là những nhà sản xuất tự nâng cao trách nhiệm cộng đồng, lương tâm nghề nghiệp và ý thức cung cấp thực phẩm an toàn, đảm bảo vệ sinh ra thị trường. Các cơ quan chức năng cũng cần có và phải có biện pháp răn đe nghiêm khắc, hiệu quả hơn. Một dấu hiệu đáng mừng là Bộ luật Hình sự vừa được Quốc hội thông qua quy định cụ thể hình thức tù giam với người sản xuất và kinh doanh thực phẩm bẩn. Từng học sinh cũng cần bảo vệ sức khỏe cho chính mình bằng cách biết nói “không” với những đồ ăn thức uống không rõ nguồn gốc, bày bán mất vệ sinh... tìm hiểu tiêu chuẩn thực phẩm sạch và tham khảo ý kiến người lớn để sử dụng những sản phẩm an toàn.
Vấn đề thực phẩm bẩn đã trở thành quốc nạn nên việc đẩy lùi không thể chỉ trong một sớm, một chiều, cũng không thể chỉ trông chờ vào cơ quan chức năng hay một ban ngành, đoàn thể nào. Mà nó, với “tư cách” là một quốc nạn cần được toàn dân cùng nhau đoàn kết chống lại, cũng giống như cách đây một thế kỉ, chúng ta đã bên nhau đẩy lùi giặc đói, giặc dốt, đánh đuổi ách thực dân phát xít xâm lược.
-
Thực phẩm độc hại là nguyên nhân gây bệnh cho người dân Việt Nam nhưng vấn đề an toàn thực phẩm vẫn còn là một bài toán chưa có lời giải. Mọi người thường cho rằng xã hội càng hiện đại văn minh, con người ngày càng có tri thức và hiểu biết thì hẳn phải lo lắng cho sức khỏe của thế hệ. Nhưng thực tế là một số người đã bất chấp tạo ra những loại thực phẩm bẩn để phục vụ cho lợi ích của chính mình.
Vấn đề thực phẩm bẩn là một hiện tượng phổ biến, đang diễn ra từng ngày: thịt có chất tạo nạc, rau có thuốc trừ sâu; làm đổ ruốc bằng hóa chất… Tuy là vấn đề không còn mới mẻ, lạ lẫm với bất cứ người nào nhưng ngày càng ở mức báo động cao gây ra những ảnh hưởng xấu về sức khỏe con người. Theo thống kê, Việt Nam là một trong 18 quốc gia mắc bệnh ung thư cao nhất thế giới và xu hướng số người mắc tăng mạnh.
Mỗi năm cả nước có khoảng 150 nghìn ca mới mắc bệnh ung thư, hơn 75 nghìn trường hợp tử vong (cao gấp bảy lần so với người tử vong do tai nạn giao thông). Trong các bệnh nhân ung thư, số người mắc từ việc ăn, uống các thực phẩm chứa chất độc hại chiếm một tỷ lệ đáng kể. Trên thực tế, không chỉ có người dân sản xuất nhỏ lẻ để bán mà còn có các nhà máy, xí nghiệp sản xuất hàng loạt sản phẩm kém chất lượng, những thực phẩm độc hại cung cấp cho người tiêu dùng nhằm thu lợi. Nhóm người này chỉ chú ý đảm bảo an toàn cho những thực phẩm mà mình sử dụng hàng ngày còn coi thường chất lượng của sản phẩm đem bán, tiêu thụ.
Nguyên nhân khiến những người kinh doanh không quan tâm sức khỏe của người khác chính là vấn đề lợi nhuận. Vì lợi nhuận nên khi trồng trọt, chăn nuôi họ thường sử dụng các loại chất kích thích, các hóa chất độc hại thì cây trồng vật nuôi sẽ phát triển nhanh, ít sâu bệnh, nhanh thu lợi. Đi liền mục đích lợi nhuận chính là sự xuống cấp về lương tâm, đạo đức và là biểu hiện của một trình độ nhận thức hẹp hòi, ích kỷ.
Gần đây báo có đăng một số nơi đã tự trồng rau củ tại nhà để đảm bảo có rau sạch cho bữa ăn hằng ngày. Nhiều người đã tự chăn nuôi gia súc gia cầm để có nguồn thịt đảm bảo. Họ chia sẻ rằng chi phí bỏ ra ban đầu dù lên tới tiền triệu hay thậm chí cả chục triệu đồng nhưng được ăn rau sạch do chính tay mình ươm mầm, chăm sóc thì dù đắt đến mấy cũng không thành vấn đề. Việc trồng rau trong thùng xốp trên sân thượng được cho là một cách ứng phó hiệu quả nhất của người dân đối với tình trạng mất vệ sinh an toàn thực phẩm, đặc biệt là rau củ như hiện nay.
Với những khoản chi phí nhỏ ban đầu để mua thùng xốp, các giá thể, hạt giống hay lớn hơn là xây dựng hệ thống chống thấm thì việc tự trồng rau tại nhà được coi như giúp giảm một phần chi phí trong sinh hoạt hằng ngày. Tuy sản lượng rau củ này chưa đủ để đáp ứng nhu cầu của xã hội nhưng cũng giúp đỡ phần nào mối lo về chất lượng thực phẩm của một số gia đình, trồng rau tưới cây còn là một phương pháp giải trí lành mạnh giúp con người tập trung, thoải mái tinh thần.
-
Sự phát triển của quá trình công nghiệp hóa - hiện đại hóa đã đem đến nhiều thành tựu về khoa học - kĩ thuật cũng như sự tiến bộ trong cuộc sống con người. Tuy nhiên bên cạnh đó, nó cũng dẫn đến nhiều hệ lụy khác nhau như vấn đề ô nhiễm môi trường, hiện tượng biến đổi khí hậu, hiệu ứng nhà kính,..... Một trong số những vấn đề mang tính thời sự đó, "thực phẩm bẩn" trở thành vấn đề nan giải bởi những hậu quả mà nó gây ra.
"Thực phẩm bẩn" là cụm từ dùng để chỉ những sản phẩm - đồ ăn và thức uống không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, có chứa những vi sinh vật có hại và tiềm ẩn nhiều mối nguy hại đối với sức khỏe con người. Đó có thể là những sản phẩm đã bốc mùi hôi thối nhưng được hô biến bằng những chất tẩy nhuộm, phụ gia để trở thành những sản phẩm hấp dẫn, xanh tươi và đẹp mắt hoặc vô số loại rau, củ phát triển một cách nhanh chóng do tác dụng của các loại thuốc kích thích, các sản phẩm từ thịt chứa những hooc - môn nguy hiểm đối với con người do sử dụng thuốc tăng trọng hay vô số những thực phẩm chế biến sẵn có chứa những chất cấm, chất bảo quản vượt ngưỡng cho phép so với quy định trong ngành sản xuất thực phẩm,.... Từ những biểu hiện cụ thể trên, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy thực phẩm bẩn đang được sản xuất và bày bán một cách tràn lan, vượt xa tầm kiểm soát. Vậy thì nguyên nhân nào đã dẫn đến tình trạng này?
Thật không khó để tìm ra câu trả lời cho câu hỏi vì sao thực phẩm bẩn lại được bày bán một cách công khai và tràn lan, thậm chí lấn át thực phẩm sạch. Điều này xuất phát từ chính ý thức cũng như hành động, thái độ của con người. Do tâm lí buôn bán "một vốn bốn lời", để thu về lợi nhuận cao từ việc buôn bán thực phẩm, các thương lái sẵn sàng sử dụng chất cấm, chất bảo quản để tăng thêm thời hạn sử dụng của các loại rau, củ, quả. Người trồng muốn đẩy nhanh sự sinh trưởng của cây trồng và rút ngắn thời gian chăm sóc nên không hề đắn đo, ngần ngại khi sử dụng những loại thuốc kích thích, tăng trưởng. Thậm chí, dù người cung cấp và người buôn bán đều biết rõ nguồn thực phẩm đang gặp những vấn đề về an toàn nhưng vẫn thỏa hiệp và tung ra thị trường. Đó chính là nguyên nhân dẫn đến hiện tượng thịt lợn bị nhiễm sán nhưng không hề bị đem đi tiêu hủy mà vẫn xuất hiện trên các kệ bày bán. Và việc sản xuất, cung cấp thực phẩm bẩn chắc chắn xuất phát từ nhu cầu của người tiêu dùng, bởi có "cung" ắt hẳn phải do "cầu".
Việc chuộng những sản phẩm có giá thành rẻ, mẫu mã bắt mắt mà không hề quan tâm đến chất lượng, quy trình sản xuất là tâm lí chung của người tiêu dùng. Chính điều này đã làm giảm đi những giá trị bền vững mà thực phẩm sạch mang lại. Không chỉ dừng lại ở đó, không ít người tiêu dùng mang trong mình quan điểm "ăn bẩn sống lâu" đầy lạc hậu để ngụy biện cho hành vi sử dụng thực phẩm bẩn và thờ ơ với chính sức khỏe - tài sản vô cùng quý giá đối với mỗi một con người. Như vậy, vì lợi ích trước mắt mà con người đã vô tình thỏa hiệp và đặt những bước chân của mình vào thế giới của bệnh tật đầy những hiểm nguy do thực phẩm bẩn gây ra bằng con đường dạ dày. Ngoài ra, việc quản lí lỏng lẻo, kiểm định vệ sinh không chặt chẽ cũng tạo ra một môi trường thuận lợi cho thực phẩm bẩn xuất hiện và tồn tại.
Ít ai có thể ngờ rằng, sự qua loa và thờ ơ trong việc lựa chọn thực phẩm lại dẫn đến những hậu quả vô cùng nghiêm trọng không kém hậu quả do những vấn đề như chiến tranh và ô nhiễm môi trường gây ra. Trước hết, sử việc sử dụng thực phẩm không rõ nguồn gốc và chứa các chất độc hại làm ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe người tiêu dùng như ngộ độc thực phẩm với các triệu chứng như tiêu chảy, rối loạn tiêu hóa,.... Không chỉ dừng lại ở đó, các chất hóa học như thuốc trừ sâu, thuốc tăng trọng, chất bảo quản còn ngấm dần và thấm sâu vào tế bào và cơ thể con người, trở thành nguyên nhân gây ra nhiều căn bệnh vô cùng nguy hiểm, trong đó có ung thư. Theo số liệu thống kê của Bộ y tế vào năm 2015, số người mắc bệnh ung thư do thực phẩm bẩn gây ra chiếm khoảng 35% trên tổng số 150.000 người mắc căn bệnh hiểm nghèo này. Như vậy, thực phẩm bẩn chính là tác nhân gây hại đe dọa sức khỏe và tính mạng của con người. Thậm chí, nó còn là mầm mống phá hủy giống nòi và tương lai của nhân loại.
Trong thời gian gần đây, dư luận vẫn chưa hết bàng hoàng về sự việc thực phẩm không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, cụ thể là thịt lợn bị nhiễm sán gạo nổi đầy hạch trắng hay thịt gà đông lạnh từ lâu xuất hiện trong bữa ăn và thực đơn của các em nhỏ tại một trường mầm non trên địa bàn huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh. Như vậy, chính sự nhẫn tâm, vô trách nhiệm trong việc chọn lọc và kiểm soát nguồn thức ăn đã vô tình khiến các em nhỏ gặp những mối nguy hại khôn lường về sức khỏe.
Những hiểm họa do thực phẩm bẩn gây ra đã gióng lên hồi chuông báo động về sức khỏe và tính mạng con người. Tuy nhiên, làm như thế nào để phòng và tránh các loại thực phẩm không rõ nguồn gốc xuất xứ, không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm lại là câu hỏi không dễ gì tìm ra đáp án. Trước hết, để thực hiện được điều này, mỗi một con người cần nâng cao ý thức của chính bản thân mình qua những hành động cụ thể. Chúng ta có thể hạn chế tiếp xúc với thực phẩm bẩn bằng việc tự trồng hoặc lựa chọn nguồn thực phẩm có nguồn gốc xuất xứ và minh bạch trong vấn đề kiểm định vệ sinh an toàn.
-
Một sự kiện bi hài đã xảy ra trong kì họp Quốc hội XIII vào tháng 11/2015 khi Đại biểu Trần Ngọc Vinh phát biểu chất vấn về vấn đề an toàn thực phẩm: “Con đường từ dạ dày đến nghĩa địa chưa bao giờ ngắn thế”. Một câu nói vui song cũng ẩn dụ lời cảnh báo đỏ về vấn nạn thực phẩm bẩn đang trở nên thực sự nghiêm trọng ở Việt Nam. Thật vậy, vấn đề thực phẩm bẩn chưa bao giờ nguy cấp và nan giải như ngày nay.
Thực phẩm bẩn là những loại thực phẩm không đáp ứng vệ sinh an toàn thực phẩm. Thực phẩm an toàn không chỉ có độ tươi, ngon, tốt cho sức khỏe mà các yếu tố trong nó phải an toàn, hợp vệ sinh. Bản thân thực phẩm có thể sach, song quá trình chế biến cũng có thể khiến thực phẩm trở thành “bẩn” nếu sử dụng hóa chất không tốt cho sức khỏe.
Ngày nay, thị trường thực phẩm ở Việt Nam đang khá hỗn loạn bởi thực trạng diễn biến phức tạp của thực phẩm. Không chỉ khó phân biệt mà bất kì khu chợ, siêu thị, trung tâm nào cũng có thể có nguy cơ bán thực phẩm bẩn. Điều này được số hóa trong những báo cáo của Bộ Y tế. Theo Bộ Y tế, chỉ trong vòng sáu tháng đầu năm 2017 đã có tới hơn 80.000 cơ sở vi phạm vệ sinh an toàn thực phẩm, hơn 300 loại thực phẩm bị cấm sản xuất và lưu hành, hơn 4.000 loại thực phẩm bị đem đi tiêu hủy. Còn theo Tập đoàn Hóa chất Việt Nam, từ năm 2012-2017, Việt Nam nhập khẩu khoảng 100.000 tấn thuốc bảo vệ thực vật. Thực trạng thực phẩm bẩn đã ở mức báo động đỏ.
Thực phẩm là nguồn sống quan trọng trước nhất với loài người. Hoạt động ăn uống giúp con người có dinh dưỡng và năng lượng để duy trì hoạt động cũng như phát triển về thể chất và trí tuệ. Do đó, nếu thực phẩm vào cơ thể không tốt cho sức khỏe, thậm chí đầu độc cơ thể dần dần. Bằng chứng là ở các bệnh viện hiện nay, ung thư như kết quả tất yếu của một cuộc sống ăn uống “bẩn”. Ung thư gan, ung thư dạ dày, ung thư máu, ung thư xương, ung thư tử cung… đều bắt nguồn từ cái “ung nhọt” thực phẩm bẩn. Người ta thường nói với nhau: “Có sức khỏe là có tất cả”. Vậy thì ngược lại, thực phẩm bẩn làm sức khỏe cộng đồng giảm sút. Do đó, cả đất nước hoàn toàn có thể lung lay vì những cá nhân trong đó không khỏe. Sự tồn vong của đất nước phụ thuộc lớn vào vấn đề này.
Vì sao vấn nạn thực phẩm bẩn lại xảy đến ở một xã hội có truyền thống nhân ái, chính trị ổn định như Việt Nam. Tôi nghĩ rằng, luôn có một bộ phận nhóm người nào đó đã gây ra tình trạng này. Đó là những kẻ tham lam, hám lợi, bất chấp tất cả kinh doanh thực phẩm bẩn để thu lãi cao. Lợn cho ăn cám tăng trọng, gà tiêm kháng sinh, rau tưới dầu nhớt để bóng đẹp, sử dụng thuốc trừ sâu với cây ăn quả sai quy định, pha rượu bằng nước và cồn… hòng rút ngắn thời gian và vốn đầu tư. Khi sản phẩm về các cửa hàng bán buôn, bán lẻ lại được một lần nữa ngâm, rửa chất bảo quản, chất làm bóng do chính người dân thực hiện để bán hàng lãi lời nhiều hơn. Thậm chí người ta trắng trợn làm giả sản phẩm thương hiệu hòng kiếm lời. Móc nối tiếp theo, có một bộ phận các quan chức đã cố ý “nhắm mắt cho qua” hoặc thông đồng tiếp tay cho những nhà kinh doanh vô đạo đức hoặc hàng lậu từ biên giới nhập cảnh vào Việt Nam. Chỉ bấy lí do thôi cũng đủ làm xã hội loạn vì thực phẩm sạch – bẩn, thật – giả.
Chắc hẳn chúng ta cũng có những lúc không tránh khỏi cảm giác này. Hôm nay mình đã ăn gì? Nó chế biến từ những thứ gì? Tôi không rõ. Tôi tin các bạn trẻ ở thành phố còn gặp phải tình huống này khá nhiều. Cuộc sống bon chen, vội vã. Nhiều công nhân, nhân viên, công chức nhà nước ăn tạm bợ trên mấy quán vỉa hè. Nhiều bạn học sinh học từ sáng tới tối. Vì thế bữa trưa, bữa chiều cũng chỉ ăn tạm ở các quán cơm, quán đồ ăn sẵn. Thói quen ấy vô tình đã cổ súy cho thực phẩm bẩn tiêu thụ mạnh mẽ hơn trên thị trường. Do vậy, tôi nghĩ rằng chống thực phẩm bẩn trước hết bản thân chúng ta phải tự ý thức được vấn đề ăn uống của bản thân.
Mặt khác, ý thức là chưa đủ. Bản thân mỗi người cần tự trang bị kiến thức cho mình về cách thiết lập bữa ăn, cách chọn đồ ăn tươi ngon, cách sử dụng và chế biến an toàn, nhất là với những người thường xuyên nấu bữa ăn gia đình. Mọi người nên biết hợp tâm, hợp lực để thực hiện các biện pháp vệ sinh an toàn thực phẩm mà chính quyền đưa ra. Nhà nước cũng có vai trò rất lớn trong việc tuyên truyền, giáo dục và có biện pháp thực sự mạnh mẽ để phát hiện và xử phạt đối tượng sản xuất, chế biến, tiêu thụ thực phẩm bẩn.
Tôi có nghe tới một số người lí lẽ rằng: “nếu ăn thực phẩm bẩn mà bệnh chết thì tôi đã chết từ lâu rồi” hay một số người ngây thơ nghĩ rằng bản thân đều ăn uống ở những nơi rất sạch sẽ, an toàn. Những điều này không hẳn đúng. Muốn nhận biết thực phẩm bẩn, không phải chỉ mắt thường là có thể kiểm tra mà cần có dụng cụ chuyên dụng. Do đó, bạn đừng bao giờ ngây thơ tin rằng bản thân đang rất an toàn.
Mỗi khi tôi ăn một món ăn nào đó, tôi thường hình dung về quá trình chế biến món ăn đó. Khi còn nhỏ, điều đó luôn dẫn tôi đến với hình ảnh người mẹ, người bà. Tuy nhiên, khi xã hội hiện đại và cơn lốc kinh tế thị trường hội nhập, thức ăn chế biến sẵn tôi sử dụng những lúc đi học vội khiến bản thân mình rơi vào mê cung của đế chế đồ ăn nhanh. Đã đến lúc, chính bản thân tôi cũng nên tự nhìn nhận lại vấn đề này một cách nghiêm túc.
-
Thực phẩm độc hại là nguyên nhân gây bệnh cho người dân Việt Nam nhưng vấn đề an toàn thực phẩm vẫn còn là một bài toán chưa có lời giải. Mọi người thường cho rằng xã hội càng hiện đại văn minh, con người ngày càng có tri thức và hiểu biết thì hẳn phải lo lắng cho sức khỏe của thế hệ. Nhưng thực tế là một số người đã bất chấp tạo ra những loại thực phẩm bẩn để phục vụ cho lợi ích của chính mình.
Theo thống kê, Việt Nam là một trong 18 quốc gia mắc bệnh ung thư cao nhất thế giới và xu hướng số người mắc tăng mạnh. Mỗi năm cả nước có khoảng 150 nghìn ca mới mắc bệnh ung thư, hơn 75 nghìn trường hợp tử vong (cao gấp bảy lần so với người tử vong do tai nạn giao thông). Trong các bệnh nhân ung thư, số người mắc từ việc ăn, uống các thực phẩm chứa chất độc hại chiếm một tỷ lệ đáng kể. Trên thực tế, không chỉ có người dân sản xuất nhỏ lẻ để bán mà còn có các nhà máy, xí nghiệp sản xuất hàng loạt sản phẩm kém chất lượng, những thực phẩm độc hại cung cấp cho người tiêu dùng nhằm thu lợi. Nhóm người này chỉ chú ý đảm bảo an toàn cho những thực phẩm mà mình sử dụng hàng ngày còn coi thường chất lượng của sản phẩm đem bán, tiêu thụ. Nguyên nhân khiến những người kinh doanh không quan tâm sức khỏe của người khác chính là vấn đề lợi nhuận. Vì lợi nhuận nên khi trồng trọt, chăn nuôi họ thường sử dụng các loại chất kích thích, các hóa chất độc hại thì cây trồng vật nuôi sẽ phát triển nhanh, ít sâu bệnh, nhanh thu lợi. Đi liền mục đích lợi nhuận chính là sự xuống cấp về lương tâm, đạo đức và là biểu hiện của một trình độ nhận thức hẹp hòi, ích kỷ. Gần đây báo có đăng một số nơi đã tự trồng rau củ tại nhà để đảm bảo có rau sạch cho bữa ăn hằng ngày. Nhiều người đã tự chăn nuôi gia súc gia cầm để có nguồn thịt đảm bảo.
Tuy sản lượng rau củ này chưa đủ để đáp ứng nhu cầu của xã hội nhưng cũng giúp đỡ phần nào mối lo về chất lượng thực phẩm của một số gia đình, trồng rau tưới cây còn là một phương pháp giải trí lành mạnh giúp con người tập trung, thoải mái tinh thần. Thịt heo có chất tạo nạc salbutamol, thịt bò được chế biến từ thịt heo tẩm hóa chất, thịt gà chết được nhuộm thành thịt gà vàng rụm, Chưa khi nào người Việt băn khoăn hơn thế về việc lựa chọn loại thực phẩm nào cho bữa cơm gia đình. Thực phẩm thiếu vệ sinh, an toàn lại một lần nữa được nhắc đến bởi nhà báo Lê Bình trong chương trình Tạp chí kinh tế xuân Bính Thân Phẳng hay không phẳng, buộc con người ta phải suy nghĩ về quốc nạn thực phẩm bẩn đang đe dọa trực tiếp đến từng cá nhân và toàn xã hội. Nói không với thực phẩm bẩn. Khi xã hội bất cứ nơi đâu cũng là thịt bẩn, rau nhiễm hóa chất, chè đầy hóa học Con người tự đối phó bằng cách tự sản xuất, tự tiêu thụ nhưng không ai có khả năng tạo ra tất cả những gì cần cho cuộc sống muôn hình muôn vẻ nên có trồng rau sạch thì vẫn phải ăn thịt bẩn; có trồng chè ngon nhưng vẫn phải tiêu thụ rau phun thuốc trừ sâu Đến cuối cùng, chẳng ai sạch cả khi lương tâm mỗi người sản xuất đều ích kỉ, vị kỉ Họ chỉ biết ăn rau sạch còn kệ người khác hàng ngày tiêu thụ chất độc hại nhưng chẳng ngờ rằng mình hại người khác người khác lại hại mình.
Giải thích nhận định Nhận định của nhà báo Lê Bình đã làm nổi bật thực trạng an toàn vệ sinh thực phẩm hiện nay (người nông dân tưới thuốc độc lên rau củ quả), hậu quả mà nó gây ra (hai giờ đồng hồ có 30 người chết vì ung thư) cũng như nguyên nhân của vấn nạn này (người Việt kiếm tiền bằng mọi giá, đánh đổi cả liêm sỉ, danh dự để có tiền). Những chia sẻ đầy trăn trở ấy đã thôi thúc con người đào sâu vào vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm đáng báo động trong bối cảnh hiện tại. Ở Trung Quốc, hơn 1000 người ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc đã đổ bệnh vào năm 2001 sau khi ăn tim và gan lợn được nuôi với chất tạo nạc. Trong các bệnh nhân ung thư, số người mắc từ việc ăn, uống các thực phẩm chứa chất độc hại chiếm một tỷ lệ đáng kể. Trên thực tế, không chỉ có người dân sản xuất nhỏ lẻ để bán mà còn có các nhà máy, xí nghiệp sản xuất hàng loạt sản phẩm kém chất lượng, những thực phẩm độc hại cung cấp cho người tiêu dùng nhằm thu lợi. Nhóm người này chỉ chú ý đảm bảo an toàn cho những thực phẩm mà mình sử dụng hàng ngày còn coi thường chất lượng của sản phẩm đem bán, tiêu thụ. Nguyên nhân khiến những người kinh doanh không quan tâm sức khỏe của người khác chính là vấn đề lợi nhuận. Vì lợi nhuận nên khi trồng trọt, chăn nuôi họ thường sử dụng các loại chất kích thích, các hóa chất độc hại thì cây trồng vật nuôi sẽ phát triển nhanh, ít sâu bệnh, nhanh thu lợi. Đi liền mục đích lợi nhuận chính là sự xuống cấp về lương tâm, đạo đức và là biểu hiện của một trình độ nhận thức hẹp hòi, ích kỷ. Ngày 19/3/2006, một bệnh nhân ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc còn tử vong sau khi ăn thịt có chứa chất tạo nạc Clenbuterol. Đây là trường hợp tử vong đầu tiên trên thế giới sau khi dùng thịt có chứa chất tạo nạc.
Các thực phẩm từ gia súc, gia cầm như: lợn, bò, gà, vịt… những người chăn nuôi cũng sử dụng những loại cám tăng trọng không rõ nguồn gốc để kích thích tăng trưởng, thậm chí những người kinh doanh thực phẩm còn sử dụng nhiều loại chất tẩy rửa thịt cá ôi thối để che mắt khách hàng…Giải pháp nâng cao vệ sinh an toàn thực phẩm Trong thời gian qua nhà nước và các cơ quan chức năng đã có nhiều giải pháp nhằm nâng cao an toàn vệ sinh thực phẩm, cũng như tạo ra hành lang pháp lý để bảo vệ sức khỏe người tiêu dùng. Những thực phẩm thiết yếu hàng ngày như rau, củ, thịt, cá hay ngay cả dầu ăn, nước mắm… tất cả đều có nguy cơ nhiễm bẩ, như: Thịt heo nạc bất thường do lạm dụng chất cấm salbutamol trong chăn nuôi, măng tươi được tẩm, nhuộm Auramine O – chất cấm sử dụng trong chế biến, bảo quản thực phẩm.
Thực phẩm bẩn đang tuồn vào các siêu thị uy tín.
Như vậy, vấn nạn thực phẩm bẩn đang hoành hành từ các khu chợ thuận tiện cho việc mua bán thường nhật đến những siêu thị lớn gửi gắm niềm tin của người tiêu dùng. Nguyên nhân Doanh nghiệp, nhà sản xuất: Tâm lí muốn thu về lợi nhuận nhanh chóng bất chấp các quy định về vệ sinh an toàn trong sản xuất, đối với người nông dân đôi khi còn là gánh nặng cơm áo gạo tiền. Sự thiếu hiểu biết về ảnh hưởng nghiêm trọng của thực phẩm bẩn đối với sức khỏe người tiêu dùng. Sản xuất, canh tác, gieo trồng trong môi trường bị ô nhiễm trầm trọng từ đất đai, nguồn nước đến không khí. Người tiêu dùng: Thiếu hiểu biết dẫn đến việc tiêu thụ sản phẩm một cách tràn lan, không chọn lọc. Tâm lí ham của rẻ vô tình tạo ra nhu cầu tiêu thụ lớn đối với thực phẩm kém chất lượng. Cơ quan có thẩm quyền chưa có biện pháp xử lí thích đáng đối với các trường hợp sản xuất không bảo đảm vệ sinh, buôn bán thực phẩm bẩn khiến vấn nạn thực phẩm thiếu an toàn tiếp tục tái diễn. Chưa có sự phối hợp đồng bộ giữa cơ quan pháp luật với tổ chức khoa học để đẩy nhanh quá trình phát hiện thực phẩm bẩn, ngăn chặn hoạt động sản xuất và tiêu thụ thực phẩm bẩn. Hậu quả của việc sản xuất, tiêu thụ sản phẩm bẩn Sức khỏe bị ảnh hưởng, tính mạng bị đe dọa khi sử dụng thực phẩm bẩn hàng ngày.
Nhận định của nhà báo Lê Bình một lần nữa đã rung lên hồi chuông báo động về tình trạng thực phẩm bẩn tràn lan trong thị trường, ẩn chứa những hậu quả nghiêm trọng thời gian vừa qua. Giải quyết vấn nạn thực phẩm bẩn không phải là công việc có thể thực hiện một sớm, một chiều, bởi một cá nhân hay tổ chức riêng lẻ. Đây là một nhiệm vụ dài hạn đòi hỏi sự chung sức của cả cộng đồng để người ta thôi nghĩ về thực phẩm bẩn như một quốc nạn
-
Nuôi dưỡng con người sinh tồn, phát triển chính là các loại rau, củ quả, thịt,… mà chúng ta vẫn thường gọi chung là thực phẩm. Nhưng hiện nay vấn đề thực phẩm bẩn xuất hiện ngày càng nhiều, ngày càng tinh vi, trở thành vấn nạn khiến toàn xã hội lo lắng, quan tâm.
Thực phẩm bẩn được hiểu là những loại thực phẩm thiu thối, mất vệ sinh, sử dụng các loại chất bảo quản gây ảnh hưởng đến sức khỏe người tiêu dùng. Hiện nay thực trạng thực phẩm bẩn ngày càng trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết. Thực phẩm bẩn vào nước ta với nhiều cách thức khác nhau, nhưng chủ yếu là nhập qua đường buôn lậu biên giới Việt – Trung. Những thực phẩm này bao gồm rất nhiều loại: nội tạng, gà, lợn,… nhưng tất cả chúng đều có một đặc điểm chung đó là đã bốc mùi hôi thối, đang trong quá trình phân hủy. Chúng được chất trên những chiếc xe tải lớn, xuyên rừng trốn các cơ quan chức năng và đem chúng vào nước ta tiêu thụ từ Bắc vào Nam.
Những thực phẩm này khi thâm nhập thành công vào nước ta, sẽ được qua bàn tay phù phép thần kì biến chúng thành những miếng thịt thơm ngon, không hề thấy dấu vết của sự phân hủy. Và không lâu sau chúng sẽ chiễm chệ trên mân cơm mỗi gia đình, trên bàn nhậu của các anh. Đây không phải là một dự đoán, mà là một thực tế kinh hoàng đang diễn ra hàng ngày ở nước ta.
Chỉ cần nghĩ đến đám thịt hôi thôi chất hàng tấn, đổ các loại hóa chất không rõ nguồn gốc để tẩy trắng và tẩy mùi ta cũng có thể hình dung được những nguy hại khôn lường mà thực phẩm gây ra với con người. Trước hết là ngộ độc thực phẩm. Cách vài tháng, hoặc ngắn hơn là vài tuần bạn sẽ thấy những tin tức như ngộ độc thực phẩm của một công xưởng nào đó khiến tất cả công nhân phải nhập viện. Hay gần đây, tại địa điểm một công trường miền núi phía Bắc, chín em học sinh đã ngộ độc thực phẩm do ăn phải những đồ ăn không rõ nguồn gốc được bày bán tràn lan ở ngoài cổng trường. Ngộ độc thực phẩm sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe người tiêu dùng.
Thứ hai, thực phẩm bẩn ăn về lâu về dài sẽ dẫn đến những căn bệnh nguy hiểm như ung thư. Theo nghiên cứu, tình trạng chết vì ung thư do ăn uống các loại thực phẩm bẩn còn nhiều hơn những người chết vì tai nạn giao thông. Đây quả là thực trạng đáng buồn.
Thực phẩm bẩn bao giờ cũng có giá rẻ hơn, bởi vậy thu hút người tiêu dùng. Nhưng đây lại chính là đòn đánh mạnh mẽ khiến những người làm ăn chân chính không thể phát triển. Thực phẩm họ làm ra an toàn, sạch sẽ, trải qua quy trình chăn nuôi đảm bảo, bởi vậy giá thành ắt cao hơn. Thị trường đầu ra sẽ gây khó khan cho những người làm ăn chân chính.
Vậy nguyên nhân nào dẫn đến tình trạng thực phẩm bẩn diễn ra ngày càng tràn lan như vậy. Trước hết, là do quản lí còn thiếu chặt chẽ ở các cơ quan chức năng, khiến cho thực phẩm bẩn dễ dàng đi qua biên giới vào nước ta. Thứ hai, là do bản tính ham của của những người thương lái, thấy lợi nhuận cao họ mạo hiểm, bất chấp sức khỏe người tiêu dùng bán những sản phẩm không đảm bảo chất lượng. Thứ ba cũng là nguyên nhân quan trọng nhất là do chính người tiêu dùng. Ham của rẻ, nên khi thấy món nào rẻ thì lao đầu vào mua mà không biết cân nhắc thiệt hơn, không suy nghĩ vì sao cùng là một loại thực phẩm mà chúng chênh giá nhiều đến vậy. Chính tâm lí ham của rẻ này, khiến cho việc buôn bán thực phẩm kém chất lượng càng trở nên nghiêm trọng.
Mỗi người chúng ta phải trở thành một người nội trợ thông thái. Khi mua bất cứ món đồ, thực phẩm gì cũng cần cân nhắc kĩ lưỡng. Mua bán ở những nơi có thương hiệu, có kiểm định an toàn thực phẩm. Lựa chọn kĩ lưỡng, thông minh chính là bảo vệ bạn và cả gia đình.
-
Khi cuộc sống còn nhiều khó khăn, vất vả người ta chỉ cần đến “ăn no mặc ấm”. Nhưng cuộc sống hiện đại ngày càng được đáp ứng đầy đủ hơn, con người không chỉ ăn no mặc ấm mà phải là “ăn ngon, mặc đẹp”. Ăn ngon ở đây không chỉ là ở mùi vị và mà còn là ở chất lượng thực phẩm được sử dụng hàng ngày. Ấy vậy nhưng, càng ngày hiện tượng thực phẩm bẩn lại càng gia tăng đến mức đáng lo ngại.
Thực phẩm bẩn là những loại thực phẩm không rõ nguồn gốc, xuất xứ, không đảm bảo vệ sinh, sử dụng các loại thuốc kích thích, thuốc bảo quản độc hại… Khi đưa chúng vào cơ thể có thể dẫn đến những căn bệnh nguy hiểm cho người dùng.
Thực trạng thực phẩm bẩn tràn lan đã trở thành một vấn nạn đối với toàn xã hội. Chỉ cần đánh chữ “thực phẩm bẩn” chỉ trong 0,25 giây đã cho ra 15.300.000 kết quả. Một con số thực sự đáng sợ và đáng lo ngại đối với thực trạng thực phẩm hiện nay. Người ta bắt được hàng tấn nội tạng động vật, chuyển từ Trung Quốc sang Việt Nam tiêu thụ, những thực phẩm đã bốc mùi hôi thối, nhưng chỉ cần qua một lần nhúng vào thùng hóa chất là chúng sẽ trở nên thơm ngon, tươi rói trở lại. Cũng không khó để ta bắt gặp ngoài chợ những loại hoa quả tắm thuốc để hàng tuần, thậm chí hàng tháng mà không hề hỏng. Những thực phẩm ấy, các loài côn trùng không hề động đến, nhưng con người lại hàng ngày hàng giờ tiêu thụ vào cơ thể. Thịt được bơm chất để tạo nạc, rau bị bơm chất giúp tươi xanh, hoa quả bơm chất giúp chống thối rữa,… xung quanh chúng ta đâu đâu cũng thấy thuốc độc. Con người với lòng tham không đáy, và sự độc ác khôn cùng đang giết chính đồng loại của mình.
Các loại thực phẩm đó có dư lượng chất bảo quản và thuốc trừ sâu lớn, tồn tại nhiều chất độc hại, gây nguy hiểm nghiêm trọng đến sức khỏe con người. Ở mức độ nhẹ nhất, thực phẩm bẩn gây ngộ độc cho người tiêu dùng, phải đi rửa ruột. Vào tháng 5 vừa qua, tại Sơn La đã có hơn 300 người bị ngộ độc sau khi ăn đám cưới của một người cùng làng. Những người này đều có triệu chứng đau đầu, chóng mặt, đi ngoài,… phải nằm điều trị tại trạm xá hoặc bệnh viện. Nặng hơn thực phẩm bẩn tích trữ lâu ngày sẽ dẫn đến những căn bệnh vô cùng nguy hiểm và một trong số đó chính là ung thư. Các thai phụ khi mang thai ăn các thực phẩm bẩn có thể dẫn đến con bị dị dạng, dị tật bẩm sinh. Như vậy, thực phẩm bẩn không chỉ gây tác hại đến một thế hệ mà nó còn ảnh hưởng dài lâu đến thế hệ tương lai.
Vậy nguyên nhân nào dẫn đến thực phẩm bẩn tràn lan như vậy. Trước hết là do sự hám lợi của những người bán. Thấy đồ rẻ họ không cần biết đến chất lượng, miễn là doanh thu của mình đạt cao. Họ bất chấp đạo lí, sống không tình yêu thương mang những loại thực phẩm đó bán cho người tiêu dùng. Thứ hai, là do quản lí con chưa nghiêm, các hình thức sử phạt còn quá nhẹ. Ví như cả xe tải hàng nội tạng thối bắt được chỉ phạt vài triệu đồng, số tiền quá ít ỏi, không đủ sức răn đe. Chúng ta cần xây dựng luật chặt chẽ hơn, nghiêm minh hơn để những người lưu thông thực phẩm bẩn không thể tái phạm. Thứ ba là chính ý thức của người tiêu dùng, đôi khi chúng ta vẫn tặc lưỡi, ăn một lần, ăn ít không sao. Nhưng các bạn đâu biết rằng mỗi một lần nhỏ ấy tích tụ lớn dần, nó chính là nguồn gốc nảy sinh mọi bệnh tật. Bên cạnh đó, dân ta vẫn còn tâm lí ham của rẻ, thích đồ miễn phí, bởi vậy những kẻ buôn bán bất lương lợi dụng điều này, vẫn hàng ngày, hàng giờ buôn bán thực phẩm bẩn.
Với thực trạng thực phẩm bẩn đang tràn lan như hiện nay thì chính bản thân mỗi chúng ta phải trở thành một một người tiêu dùng thông minh, thông thái. Lựa chọn những cơ sở uy tín, siêu thị cũng là một lựa chọn tốt, bởi luôn được kiểm định trước khi bán ra ngoài thị trường. Thứ hai, chính là những người buôn bán, sản xuất cần phải có lương tâm, trách nhiệm với những sản phẩm mình bán ra. Đây là điều quan trọng nhất, bởi người tiêu dùng không thể tinh tường, phân biệt tất cả các loại nhãn hàng, mà cần đến lương tri trong chính những người bán. Và cuối cùng là sự can thiệp của các cơ quan chức năng, có biện pháp xử lí nghiêm minh với những cá nhân, tổ chức vi phạm vệ sinh an toàn thực phẩm.
Vấn đề thực phẩm bẩn thực sự là một vấn đề nan giải. Để giải quyết nó, không chỉ cần sự nỗ lực của cá nhân mà cần phải có sự kết hợp giữa cơ quan quản lí, người sản xuất và người tiêu dùng thì vấn nạn này mới có thể đầy lùi. Hãy cùng nhau chung tay, góp sức vì sức khỏe của cộng đồng và của chính mình.
-
Vấn đề an toàn vệ sinh thực phẩm thực sự là một trong những vấn đề nhức nhối mà được cả nhân loại quan tâm chứ không riêng gì xã hội Việt Nam. Thực phẩm bẩn chính là một trong những tác nhân có thể gây ra rất nhiều tác hại về sức khỏe của con người.
Thật dễ có thể nhận thấy được chính vấn đề thực phẩm dường như cũng đã và đang ngày càng có nguy cơ tăng cao. Thực sự vấn đề thực phẩm luôn là vấn đề sát sườn nhất với con người bởi không ai sống mà không ăn cả. Chúng ta không khỏi rùng mình vì những bản tin đã và đang ngày càng được cập nhật tình trạng thực phẩm bẩn đang gia tăng. Thực phẩm từ Trung Quốc có tẩm hóa chất độc hại với sức khỏe con người với hàm lượng cực độc. Tất cả thực phẩm ngay cả khi có thiu thối đi chăng nữa chỉ dùng hóa chất tẩy rửa là có thể trở lên tươi ngon lạ kỳ. Những cây rau con người phải mất rất nhiều thời gian cũng như công sức để có thể lớn lên và sử dụng là thực phẩm được. Nhưng ngày nay con người đã phun lên đó chất kích thích tăng trưởng, khiến chỉ cần qua một đêm những cây rau đó đã lớn và mang ra chợ bán được. Làm sao mà không lo sợ khi các chất kích thích đó như lại mang đến những mầm món của bệnh tật cơ chứ?
Chúng ta đều biết được rằng cũng chính những nhu cầu về thực phẩm dường như cũng chính là điều thiết yếu nhất đối với con người trong xã hội chúng ta. Thực tế cũng có thể nhận thấy đươc trong những bữa ăn của mỗi gia đình thì rau, thịt, cá lại vẫn được sử dụng mặc dù biết nguồn thực phẩm này lại nhiễm độc. Người ta vẫn khích lệ nhau một câu rằng “Ăn thì chết từ từ còn hơn không ăn thì chết ngay”. Tình trạng thực phẩm nhiễm bẩn, nhiễm độc thực sự là một vấn đề đáng lo ngại và đáng nói là con người biết nhưng vẫn dùng vì không còn sự chọn lựa nào khác trong bối cảnh kinh tế thị trường hiện nay mà đồng tiền như là mờ mắt tất cả.
Có thể khẳng định được rằng cũng chính thực phẩm bẩn là nguyên nhân dẫn đến nhiều loại bệnh nguy hiểm cho con người. Thậm chí có rất nhiều những căn bệnh lạ, những căn bệnh khó chữa như ung thư, viêm màng não hay phổ biến và diễ ra nhiều nhất đó chính là vấn đề ngộ độc thực phẩm đang diễn ra thật nhiều. Tất cả các căn bệnh này như ngày càng diễn ra nhiều với cấp độ ngày càng nguy hiểm hơn. Những tác hại của thực phẩm bẩn ngày càng diễn ra rất nhiều và theo những xu hướng nguy hiểm. Nếu như theo thông tin của Cục an toàn thực phẩm (Bộ y tế) thì có trung bình mỗi năm lại có tới 470 vụ ngộ độc thực phẩm và kết quả của nó đó chính là với gần 7000 người trúng độc và 37 người chết. Thực sự đây là con số quá lớn mà vấn đề thực phẩm gây lên. Thế nhưng, chúng ta cũng cần phải biết được rằng cũng lại đã có một vấn đề nổi trội hơn và nó đã gây ra cho con người chúng ta một mối nguy hại lớn đó chính là căn bệnh ung thư ngày càng gia tăng. Bệnh ung thư do thực phẩm gây lên thì theo thông tin của báo Songkhoe.vn ngày 13/4/2016 thì đã liệt kê ra được con số cũng đáng kể và gây ra một làn sóng quan tâm của cộng đồng đó là ước tính mỗi năm có 33.145 người chết do ung thư gây ra bởi thực phẩm bị nhiễm bẩn.
Tình trạng thực phẩm bẩn thực sự cũng đã và đang gây ra tâm lí hoang mang cho toàn xã hội hiện đại. Nhất là khi mà giữa con người và con người không còn niềm tin với ai cả và giữa họ dường như không có tình thương đối với nhau. Họ như lãnh cảm với nhau và cũng không hề quan tâm đến bất cứ điều gì ngoài những vấn đề về kinh tế cũng như nguồn lợi cá nhân. Hộ sẵn sàng có thể tiêm thuốc kích thích cho cây nhanh lớn, sẵn sàng ngâm những miếng thịt thối, thực phẩm ôi thiu vào trong một thùng hóa chất đen ngòm độc hại để “đánh lừa” thị giác của người tiêu dùng. Họ không cần biết người sử dụng thành phẩm đó ra sao, có bị gì về sức khỏe hay không mà họ chỉ quan trọng họ có mua của họ hay không mà thôi. Ngược lại tâm lý của người tiêu dùng chính là mua thực phẩm được giá rẻ mà nhìn vẫn cứ tươi ngon. Hoặc là người tiêu dùng không có sự chọn lựa nào khác bởi ở chợ những thực phẩm bẩn lại ênh hềnh và thiếu vắng đi thực phẩm có nguồn gốc rõ ràng.
Chính nguyên nhân lớn nhất dẫn tới việc thực phẩm bẩn mà nó lại có nguy cơ diễn ra tràn lan trên thị trường hiện nay nó đến từ các doanh nghiệp và nhà sản xuất ra các hóa chất độc hại. Họ buôn bán trái phép, bán “chui” mặc dù biết điều này là trái pháp luật. Mặt khác chính là những người nuôi trồng và sản xuất ra thực phẩm có sử dụng hóa chất. Người trồng, người sản xuất ra thực phẩm luôn luôn muốn tăng lợi nhuận của mình mà họ không ngần ngại sử dụng các chất kích thích khiến cho nguồn thực phẩm của con người càng bị đe dọa hơn bao giờ hết. Bên cạnh đó cũng có thể nói thêm một nguyên nhân nữa đáng nói đó chính là từ phía người tiêu dùng. Chính sự thiếu hiểu biết cũng như tâm lý ham rẻ thật dễ khiến họ mua phải những thực phẩm bẩn hoặc biết nhưng vẫn cứ cố tình mua. Công tác quản lý thực phẩm cũng lỏng lẻo làm tình trạng thực phẩm bẩn này ngày càng có sự gia tăng mạnh mẽ.
Với những tác nhân và nguyên nhân gây ra tình trạng thực phẩm bẩn này thì con người chúng ta cũng cần phải trang bị cho mình những kiến thức về thực phẩm. Đồng thời cũng cùng cộng đồng người chung tay nói không với thực phẩm kể cả người sản xuất và người tiêu dùng. Hơn hết nhà nước cũng phải có những biện pháp thắt chặt hơn nữa để tăng cường kiểm soát tình trạng an toàn vệ sinh thực phẩm này. Có như thế thì mới có thể đẩy lùi được vấn nạn đnag đe dọa trực tiếp đến cuộc sống của con người.
Xã hội của chúng ta đang ngày càng phải đối mặt với tình trạng thực phẩm bẩn và nó lại còn càng ngày càng tinh vi hơn. Nên chúng ta cần phải chung sức đồng lòng để có thể tẩy chay tất cả các thực phẩm bẩn này ra khỏi cuộc sống của chúng ta.