Top 9 Bài thơ viết về mẹ của nhà thơ Trần Đăng Khoa hay nhất

Phương Kem 2399 0 Báo lỗi

Nhắc đến nhà thơ Trần Đăng Khoa, không thể không kể đến những bài thơ viết về mẹ với những câu thơ nhẹ nhàng, êm ái, ấm áp, đến từ một trái tim nhỏ giàu yêu ... xem thêm...

  1. Kính tặng chú Xuân Diệu


    Hạt gạo làng ta

    Có vị phù sa

    Của sông Kinh Thầy

    Có hương sen thơm

    Trong hồ nước đầy

    Có lời mẹ hát

    Ngọt bùi đắng cay...


    Hạt gạo làng ta

    Có bão tháng bảy

    Có mưa tháng ba

    Giọt mồ hôi sa

    Những trưa tháng sáu

    Nước như ai nấu

    Chết cả cá cờ

    Cua ngoi lên bờ

    Mẹ em xuống cấy...


    Hạt gạo làng ta

    Những năm bom Mỹ

    Trút trên mái nhà

    Những năm cây súng

    Theo người đi xa

    Những năm băng đạn

    Vàng như lúa đồng

    Bát cơm mùa gặt

    Thơm hào giao thông...


    Hạt gạo làng ta

    Có công các bạn

    Sớm nào chống hạn

    Vục mẻ miệng gàu

    Trưa nào bắt sâu

    Lúa cao rát mặt

    Chiều nào gánh phân

    Quang trành quết đất...


    Hạt gạo làng ta

    Gửi ra tiền tuyến

    Gửi về phương xa

    Em vui em hát

    Hạt vàng làng ta...


    Tác giả: Trần Đăng Khoa.
    Tập thơ Góc sân và khoảng trời (1968)
    Năm sáng tác: 1969


    Hạt gạo làng ta
    Hạt gạo làng ta
    Hạt gạo làng ta

  2. Mọi hôm mẹ thích vui chơi

    Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu

    Lá trầu khô giữa cơi trầu

    Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay


    Cánh màn khép lỏng cả ngày

    Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa

    Nắng mưa từ những ngày xưa

    Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan


    Khắp người đau buốt, nóng ran

    Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm

    Người cho trứng, người cho cam

    Và anh bác sĩ đã mang thuốc vào


    Sáng nay trời đổ mưa rào

    Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương

    Cả đời đi gió đi sương

    Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi


    Mẹ vui, con có quản gì

    Ngâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca

    Rồi con diễn kịch giữa nhà

    Một mình con sắm cả ba vai chèo


    Vì con mẹ khổ đủ điều

    Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn

    Con mong mẹ khoẻ dần dần

    Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say


    Rồi ra đọc sách, cấy cày

    Mẹ là đất nước, tháng ngày của con...


    1970

    Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hoá dân tộc, 1999

    Mẹ ốm
    Mẹ ốm
    Mẹ ốm
  3. Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai

    Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo

    Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm

    Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn

    Khi mẹ vắng nhà, em quét sân và quét cổng.


    Sớm mẹ về, thấy khoai đã chín

    Buổi mẹ về, gạo đã trắng tinh

    Trưa mẹ về, cơm dẻo và ngon

    Chiều mẹ về, cỏ đã quang vườn

    Tối mẹ về, cổng nhà sạch sẽ.


    Mẹ bảo em: Dạo này ngoan thế!

    – Không mẹ ơi! Con đã ngoan đâu

    Áo mẹ mưa bạc màu

    Đầu mẹ nắng cháy tóc

    Mẹ ngày đêm khó nhọc

    Con chưa ngoan, chưa ngoan!


    1967
    Tác giả: Trần Đăng Khoa.

    Tập thơ: Góc sân và khoảng trời (1968).

    Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hoá dân tộc, 1999.

    Khi mẹ vắng nhà
    Khi mẹ vắng nhà
    Khi mẹ vắng nhà
  4. Kẽo cà kẽo kẹt

    Kẽo cà kẽo kẹt

    Tay em đưa đều

    Ba gian nhà nhỏ

    Đầy tiếng võng kêu


    Kẽo cà kẽo kẹt

    Mênh mang trưa hè

    Chim co chân ngủ
    Lim dim cành tre


    Kẽo cà kẽo kẹt

    Cây na thiu thiu

    Mắt na hé mở

    Nhìn trời trong veo


    Kẽo cà kẽo kẹt

    Võng em chao đều

    Chim ngoài cửa sổ

    Mổ tiếng võng kêu

    Kẽo cà kẽo kẹt

    Xưa mẹ ru em

    Cũng tiếng võng này

    Cánh cò trắng muốt

    Bay – bay – bay – bay…

    Kẽo cà kẽo kẹt

    Bé Giang ngủ rồi

    Tóc bay phơ phất

    Vương vương nụ cười…

    Trong giấc em mơ

    Có gặp con cò

    Lặn lội bờ sông

    Có gặp cánh bướm

    Mênh mông, mênh mông

    Có gặp bóng mẹ

    Lom khom trên đồng

    Gặp chú pháo thủ

    Canh trời nắng trong

    Em ơi cứ ngủ

    Tay anh đưa đều

    Ba gian nhà nhỏ

    Đầy tiếng võng kêu

    Kẽo cà kẽo kẹt

    Kẽo cà kẽo kẹt

    Kẽo cà…

    …kẽo kẹt.


    1967

    Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hóa dân tộc, 1999

    Tiếng võng kêu
    Tiếng võng kêu
    Tiếng võng kêu
  5. Trẩu trẩu trầu trầu

    Mày làm chúa tao

    Tao làm chúa mày

    Tao không hái ngày

    Thì tao hái đêm

    (Câu hát của bà em)


    Đã ngủ rồi hả trầu

    Tao đã đi ngủ đâu

    Mà trầu mày đã ngủ

    Bà tao vừa đến đó

    Muốn xin mấy lá trầu

    Tao không phải ai đâu

    Đánh thức mày để hái!

    Trầu ơi, hãy tỉnh lại

    Mở mắt xanh ra nào

    Lá nào muốn cho tao

    Thì mày chìa ra nhé

    Tay tao hái rất nhẹ

    Không làm mày đau đâu…

    Đã dậy chưa hả trầu?

    Tao hái vài lá nhé

    Cho bà và cho mẹ

    Đừng lụi đi trầu ơi!


    1966

    Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hóa dân tộc, 1999

    Đánh thức trầu
    Đánh thức trầu
    Đánh thức trầu
  6. Cái chân thì khuệnh khoạng

    Tay vắt vẻo lưng cong

    Đầu vấp va vấp vểnh

    Cháu bỗng hoá bà còng


    Mèo tròn mắt lạ lùng

    Chị cười lăn ra đất

    Mẹ ngồi lặng hồi lâu

    Bà đứng trào nước mắt...


    1972

    Nguồn:

    1. Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hoá dân tộc, 1999

    2. Trần Đăng Khoa, Bên cửa sổ máy bay, NXB Tác phẩm mới, 1985

    Cháu làm bà còng
    Cháu làm bà còng
  7. Mẹ từng lặn lội suốt đời

    Trên những cánh đồng hoang dại

    Tìm ánh trăng non ngàn xưa

    Tỏa mát màu da con gái


    Mẹ vượt qua bao đỉnh núi

    Trập trùng rừng mộng suối mơ

    Chọn những đóa hoa đẹp nhất

    Làm nên làn môi thơm tho


    Rồi mẹ ngược miền thiếu nữ

    Nhặt từng nét đẹp, vẻ xinh

    Kiếm nỗi dịu dàng muôn thuở

    Chuốt nên vóc dáng con mình


    Mẹ trao thiên thần của mẹ

    Cho một chàng trai nghèo nàn

    Thế là con thành ông chủ

    Bỗng nhiên giầu nhất thế gian...


    1998

    Trích từ tập thơ Trần Đăng Khoa - Thơ tình tuyển, NXB Hội nhà văn 2001.

    Thơ vui tặng mẹ vợ
    Thơ vui tặng mẹ vợ
    Thơ vui tặng mẹ vợ
  8. Ngày 15-7-1979

    Kính gửi mẹ ở làng quê


    Mẹ ơi

    Con đang bay trên cao thẳm bầu trời

    Như Hoàng tử trong chuyện xưa mẹ kể

    Trước mặt con là vòm xanh êm ru

    Vẫn từng xanh trên mái nhà mình…

    Con biết chiều nay bên rặng cúc tần

    Mẹ lại đứng nhìn lên đây

    Như mỗi lần nắng ngả

    Nhưng chắc mẹ chẳng hình dung thằng con trai của mẹ,

    cái hòn đất thô của mẹ

    Đang lượn bay trên cao thẳm bầu trời


    Thật đấy mà, con trai của mẹ đây

    Con đang ngồi viết thư bên cửa sổ máy bay

    Và nhớ mẹ

    Những ngày thơ bé

    Con thường nằm trong cái nong

    Trải trên sân đất

    Mẹ chỉ lên vòm xanh bát ngát

    Bảo đấy là thiên đường

    Nơi có những lâu đài nguy nga

    Những nàng tiên xinh đẹp dịu dàng

    Vẫn thường đến với con người khi con người đau khổ

    Những nàng tiên biết trồng dâu, dệt lụa

    Biết hát ca…

    Mẹ ơi, con tin là mẹ nói thật

    Nhưng lên đây con chỉ gặp

    Chóp những đám mây thấp lúp xúp

    Nỗi hoang vắng ngàn đời táp vào con lạnh buốt

    Bầu trời trống trơn

    Như cánh đồng làng ta sau vụ gặt

    Khắp nơi ngổn ngang những đống khói hun chuột

    Nhưng hùng vĩ hơn mọi cánh đồng nào

    Tuy nhiên thế, mẹ ơi, vẫn chẳng phải cánh đồng đâu

    Bởi không có tà áo nâu và tấm lưng còng của mẹ

    Mẹ ơi

    Con nhìn ra vòm xanh

    Bỗng thấy những ngôi sao trôi lang thang như hạt gạo giữa trời

    Hạt nào cũng sáng và đẹp

    Nhưng chỉ có hạt gạo mẹ sàng trên nền đất

    Mới hiểu được mẹ

    Mới nuôi con thành một chàng trai

    Bay lên bầu trời…


    Từ cửa sổ máy bay

    Nhìn về mặt đất

    Bỗng nhiên con sửng sốt

    Lại gặp một vòm xanh thăm thẳm của bầu trời

    Mây trắng đi lững thững dưới kia

    Như những cái nấm lơ lửng

    Nhưng con biết đằng sau màu mây ấy

    Là một thiên đường có thật

    Ở đó có ngôi nhà gianh vách trát đất

    Là lâu đài của mẹ con mình

    Trước cửa, dậu cúc tần xanh

    Sau lưng mảnh ao làng

    Trăng lên có tiếng cá quẫy

    Ở đó có nàng tiên

    Biết hát ca và cấy lúa

    Biết đến với con khi con đau khổ

    Và sau mỗi chặng đường gian lao

    Con lại trở về

    Sưởi ấm trong tình thương đôi mắt mẹ

    Giá lạnh tan đi

    Tràn đầy niềm tin và nghị lực

    Con lại cười vang như sóng dưới bầu trời...


    1981

    Nguồn: Trần Đăng Khoa, Bên cửa sổ máy bay, NXB Tác phẩm mới, 1985

    Bức thư viết bên cửa sổ máy bay
    Bức thư viết bên cửa sổ máy bay
    Bức thư viết bên cửa sổ máy bay
    Bức thư viết bên cửa sổ máy bay
  9. Top 9

    Mẹ

    Mẹ ơi, có thể trong cuộc chiến đấu này

    Con sẽ ngã xuống

    Ngã xuống bình thường

    Như bao đồng đội của con

    Để mái nhà gianh mẹ được yên ả

    Dưới sắc nắng vàng…


    Và, có thể là, sáng mai bừng mắt ra

    Mẹ sẽ nhận về tay mình một tờ giấy…
    Như nhiều bà mẹ ở làng

    Tờ giấy mỏng manh

    Nhưng lại nặng hơn ngàn tấn bom

    Trút xuống tuổi già của mẹ

    Cho dù thế, mẹ cũng đừng khóc nhé

    Con không chết đâu


    Xin mẹ cứ đọc Kiều

    Cho căn nhà trở lại yên tĩnh

    Dưới bóng cây bảng lảng hoàng hôn

    Xin mẹ cứ ngồi tựa cửa chờ con

    Như những ngày xưa

    Mỗi chiều đi học về

    Và mẹ lại lắng nghe

    Tiếng bước chân bầy trẻ nhỏ

    Chúng ôm sách, bá vai nhau, rúc rích cười, đi ngang qua cửa sổ

    Đi ngang qua chiều

    Yên tĩnh


    Và đêm xuống

    Đầy nhà…

    Đầy vườn…

    Đầy cả bầu trời…

    Đêm ấm áp và mượt như lụa

    Xin mẹ đừng khép cửa

    Để cho gió vào

    Gió hát trong căn nhà của mẹ

    Những bài hát của trời mây

    Và mẹ thiếp đi lúc nào không hay

    Đến nỗi mẹ chẳng biết được

    Thằng con trai mẹ về

    Trong làn gió mát

    Làn gió đã đi khắp trái đất

    Hát ru những bà mẹ không con…


    Biên giới 18-3-1981

    Nguồn: Trần Đăng Khoa, Bên cửa sổ máy bay, NXB Tác phẩm mới, 1985

    Mẹ
    Mẹ
    Mẹ
    Mẹ




xoivotv | 90phut | mitom tv1 | xem lại bóng đá | banthang | Xoilac tv | xem lại bóng đá | thevang tv | bong da truc tiep | bongdatructuyen | xemlai |