Top 10 Bài thơ viết về Bắc Kạn hay nhất
Bắc Kạn là một điểm đến thu hút nhiều khách du lịch. Nằm ở phía Đông Bắc, Bắc Kạn được thiên nhiên cực kỳ ưu đãi với vô số cảnh đẹp như tranh vẽ, từ hồ nước tự ... xem thêm...nhiên, núi non cho đến những cánh rừng nguyên sinh. Bắc Kạn cũng là chủ đề của rất nhiều bài hát, câu thơ. Dưới đây Toplist xin giới thiệu đến bạn các bài thơ viết về Bắc Kạn hay nhất.
-
Hồ Ba Bể đẹp cảnh tiên
Cũng vùng phía bắc thiên nhiên hữu tình
Có thuyền độc mộc đẹp xinh
Anh đợi cô mình chẳng thấy đến chơiBa bể cảnh quan tuyệt vời
Là nơi du lịch khắp nơi đổ về
Thiên nhiên hùng vĩ tứ bề
Du lịch sinh thái bạn bè ngắm hoaTrong xanh mặt nước hài hòa
Núi rừng trùng điệp muôn hoa khoe mầu
Động Cuông Ba Bể từ lâu
Hoang sơ cảnh đẹp sắc mầu người xưaHang Hua Mạ đẹp cung vua
Nhũ đá rủ xuống lưa thưa như rèm
Cung điện như của nàng tiên
Mê ly cảnh đẹp nỗi niềm khát khaoLeo lên vách đá cheo leo
Tiên trời xuống tắm dạt dào trần gian
Xa xưa gọi đó ao tiên
Có bàn cờ đá các "tiên" đánh cờCó đền An Mã hoang sơ
Thắp hương cầu khấn đợi chờ phật ban
Linh thiêng trời đất lộc tràn
Mênh mông hồ nước trần gian khó tìmDu thuyền trên bến bạn nhìn
Có pò Giả Mải đảo tiên giữa hồ
Thác Đầu Đẳng chảy nên thơ
Bạn đến du lịch tha hồ vui chơiCảnh quan Ba Bể tuyệt vời
Sang năm đến nhé bạn ơi tôi chờ.Tác giả: Dương chung, người Đất Phủ
-
Đầu xuân Bắc Kạn đôi ta
Dang tay đi giữa quê nhà yêu thương
Một trời bàng bạc khói sương
Núi rừng thơ mộng tư tương một miền
Ghé trông hang động thần tiên
Tâm linh, kì thú, tiếng chim tròn đều
Động Puông nắng mỏng yêu kiều
Ở Hồ Ba Bể lòng rêu ngỡ ngàng
Lau khô mắt ướt, lệ tràn
Tựa hồ cô gái mơ màng soi gương
Ao Tiên vóc dáng lạ thường
Rừng già, núi đá tỏa hương sự đời
Phủ Thông lễ hội đến rồiKéo co, hát lượn…môi cười nở hoa
Hôn nhau giọt nắng mới sa
Xuân Dương rộn rã tiếng ca ấm lòng
Kìa em, lễ hội Lồng Tồng!Múa kèn, thổi sáo, đường cong ru hời
Chuối rừng ngày đó ai phơi?
Căng tròn từng quả không vơi tâm hồn
Lạp sườn hun khói cỏn conMùi gừng, mùi rượu ai còn lẻ loi?
Cá Hồ Ba Bể anh xơi
Thăng hoa cảm hứng trút lời yêu em
Quê hương kết tóc se duyênMột thời lửa cháy một miền âm vang
Ngày xanh trái mộng chín vàng
Thương em nét bút xốn xang trong lòng.
- Thiên Ân -
-
Tặng Nông Quốc Chấn
Thuyền ta chầm chậm vào Ba-bể
Núi dựng cheo leo, hồ lặng im
Lá rừng với gió ngâm se sẽ
Hoạ tiếng lòng ta với tiếng chim.
Thuyền ta lướt nhẹ trên Ba-bể
Trên cả mây trời trên núi xanh
Mây trắng bồng bềnh trôi lặng lẽ
Mái chèo khua bóng núi rung rinh.
Thuyền ta vòng mãi trên Ba-bể
Cây chạy theo thuyền thuyền vẫy đi
Phải ta vượt khỏi nơi trần thế
Tới giữa mông lung, giữa diệu kỳ.
Nghe đồn xưa có thần Ba-bể
Vì giận nhân dân giết mất bò
Nửa đêm nổi sấm làm giông tố
Dìm bản làng vui xuống đáy hồ.
Thuyền ta lại lướt trên Ba-bể
Chuyện cũ tan dần như khói sương
Ta đẩy mái chèo xua lặng lẽ
Sáng ngời mặt nước ánh vầng dương.
Đẹp sao du kích hồ Ba-bể
Chồng Nhật kiên cường lại đánh
Tây Rẽ đá chèo mây chân bước nhẹ
Vụt chém quân thù như chặt cây.
Thuyền ta quanh quất trên Ba-bể
Đỏ ối vườn cam, thắm bãi ngô
Nhộn nhịp trâu về, vang tiếng trẻ
Đâu còn giông bão hung thần xưa.
Thuyền ơi chầm chậm chờ ta nhé
Chim hót trên đầu ta lắng nghe
Một lần đã tới, ôi Ba-bề
Muốn ở đây thôi chẳng muốn về.Tác giả: Hoàng Trung Thông
-
Dù ai đi ngược về xuôi.
Chẳng ai xinh đẹp như người quê tôi.
NGÂN SƠN con gái dễ thương.
PẮC NẶM con gái đẹp dường như hoa.
BA BỂ vẻ đẹp kiêu sa.
BẠCH THÔNG con gái thật là đáng yêu.
CHỢ ĐỒN vẻ đẹp yêu kiều.
Mấy em CHỢ MỚI làm siêu bao chàng.
THÀNH PHỐ cao quý như vàng
NA RÌ con gái quê mình đẹp ghê.
- Sưu tầm -
-
Cứ tưởng chẳng bao giờ gặp lại
Nà Phặc ơi, chén rượu ấm trưa nào
Cơm rau muối mà tình người gần gũi
Lên Ngân Sơn chỉ còn mấy quăng dao.
Quê em đấy, chợ Đồn vui bản xóm
Nương chiều xanh, suối tắm cả trời xanh
Dù có dầm mình trên vùng biển sóng
Hoa Phặc Phiền nở thắm giấc mơ anh.
Hồn của núi nhớ thương về Bắc Kạn
In biếc hồ Ba Bể núi rừng quê
Tiếng đàn Tính hẹn xuân về đón bạn
Nghiêng nghiêng triền sông suối một đường xe…
- Sưu tầm -
-
Ai về Bắc Kạn quê em
Ghé thăm cảnh đẹp Thiên nhiên Thác Giềng
Ngắm nhìn đẹp mắt thấy ghiền
Mời anh mời chị đến xem một lần
Dù xa mến bạn cũng gần
Thác Giềng đẹp lắm sắc Xuân hoa Đào
Nước tuôn từ đỉnh núi cao
Một làn trắng xóa ào ào tuôn rơi
Mắt nhìn đẹp lắm bạn ơi
Thiên nhiên hùng vĩ của trời ban cho
Đỉnh cao Rừng lá xanh lơ
Chân thác nước chảy lơ thơ xuôi dòng
Có người em gái má hồng
Trong tay chiếc áo nối vòng đan xen
Áo hồng quấn lấy tay em
Mắt nhìn lơ đãng nét duyên ân tình
Bờ môi thắm đượm xinh xinh
Nhu huyền đôi mắt long lanh đón chào
Thác Giềng cảnh đẹp xiết bao
Ghé thăm thầm nhớ nao nao cõi lòng
Nhớ người em gái đợi trông
Nhớ con Thác đổ cánh rừng sắc hoa
Nhớ về Bắc Kạn quê ta
Nhớ sao nỗi nhớ diết da cội nguồn.Tg: Hà Thắng
-
Tôi chỉ ước gọi tên mình là Mận
Để Mận Đào luôn được cận kề nhau
Nhớ ngày xưa trên trận tuyến chống Tàu
Cùng đơn vị muốn gần nhau cũng khóEm có biết bao lời thương muốn ngỏ
Chỉ âm thầm nhờ gió nói hộ thôi
Nghĩ về em lòng xao động bồi hồi
Xưa Bắc Thái giờ chia đôi em nhỉLên Bắc Kạn bao trở trăn suy nghĩ
Về Thái Nguyên tìm tri kỷ một thời
Gọi tên Đào có nghe thấy em ơi
Người đồng đội nửa đời tôi tìm kiếmHình bóng ấy đêm ngày tôi tâm niệm
Tình mặn nồng đã xâm chiếm hồn tôi
Đi tìm em dù góc bể chân trời
Mong hội ngộ đừng xa tôi Đào nhé!Nhớ nhiều lắm giọng nói em nhỏ nhẹ
Cả dáng người cũng be bé xinh xinh
Nụ cười duyên e ấp chuyện chúng mình
Lưu giữ mãi chuyện tình Đào và Mận.01.4.2023
Thơ Nguyễn Minh -
Đường lên Bắc Kạn xa thật xa
Có phải em theo đường số 3
Đèo dốc quanh co xuyên rừng núi
Chênh chếch sườn non ánh chiều tà
Bắc Kạn nắng mưa trong tháng 3,
Em về săn sóc bao cụ già?
Em gặp trẻ thơ người dân tộc,
Răng sún, má bầu, chiếc áo hoa?
Hồ Ba Bể em có ghé qua
Lung linh đáy nước ánh trăng ngà
Lờ lững ngang trời vầng mây trắng
Núi rừng, sông nước còn bao la?
“Qua bao rừng núi em về đây
Nhớ nhau từng phút, yêu từng giây”
Em mang tình thương về quê mẹ
Âm thầm em gắng góp bàn tay.
- Sưu tầm -
-
Bên này sông Cầu đồng bào Dao
Bấy lâu lang thang trên rẻo cao
Đời bấp bênh nay đây mai đó
Theo đám mây bay, theo trận gió
Phát nương đốt rẫy, thiếu quanh năm
Nhà ở dời luôn, lạnh chỗ nằm
Nay đồng bào Dao đi xuống núi
Hợp tác từ đây đường mở lối
Cấy lúa trồng ngô gieo đỗ tương
Đưa nước đi về theo con mương
Trâu sống từng đàn, gà ríu rít
Vườn rộng mận đào chen chuối mít
Trường thơm gỗ mới trẻ như chim
Đồng chí chủ nhiệm đi xe đạp
Con đường mới đắp bánh xe in
Bên này sông Cầu đồng bào xuôi
Thái Bình, Nam Định vùng đông người
Hai ba sào đất như xiềng xích
Mái đụng đầu nhau, vách liền vách
Trải bao năm tháng đẫm mồ hôi
Đất không có đủ để nuôi người
Nay đồng bào lên khai hoang miền núi
Cuộc sống nghìn năm thay hướng mới
Những căn nhà đất dáng thanh thanh
Nổi giữa chòm cây dáng mát lành
Mùa đầu đã sẵn sân phơi thóc
Thêm có khoai ngô biếu láng giềng
Một bầy em nhỏ còn ngơ ngác
Nhìn mây trước ngõ đuổi theo chim
Hai bên sông Cầu hai giòng người
Tiến hành song song cuộc đổi đời
Giòng trên núi xuống, giòng lên núi
Theo một đường đi: hướng mặt trời
Giã từ thuở đèn nhà ai nấy sáng
Tay nắm tay chúng ta kết bạn
Dù cho trước mặt lắm gai chông
Mắt đã vời trông thấy ánh hồng
Ta có Bác Hồ, ta có Đảng
Có tấm lòng đồng bào Tày Bắc Cạn
Sa nhân thêm hạt, trúc thêm xinh
Đâu cũng quê hương xứ sở mình.
Tác giả: Tế Hanh